Tô Tiếu Tiếu không biết mình đã có thêm một kẻ địch, người ta long trọng coi cô thành kẻ địch nhưng cô lại hoàn toàn không coi người ta ra gì, loại thái độ không sao cả này thật sự chính là một đòn phản kích mang tính sỉ nhục mạnh nhất, nên quả phụ Lưu có thể không tức được sao? … Đến tiệm cơm quốc doanh còn chưa đến chín giờ, bà mai Từ vẫn chưa tới, trong tiệm cơm có mấy vị khách đang ngồi. Tô Tiếu Tiếu cũng không hề nghe lời mẹ cô đi mua kẹo ở hợp tác xã tiêu thụ mà ngược lại bị bánh bao lớn ở trong tiệm cơm quốc doanh làm cho thèm chảy nước miếng. Cô chỉ vào bánh bao không nhịn được mà nuốt nước miếng: “Đồng chí, cái bánh bao này bán thế nào?” Lúc này phục vụ viên ngồi tít trên cao không có ý thức phục vụ gì, cô ta thấy quần áo trên người Tô Tiếu Tiếu nửa mới nửa cũ lại còn vá, tuy rằng lớn lên xinh đẹp nhưng liếc mắt cũng nhìn ra được là gái nông thôn, lập tức hừ một tiếng với vẻ coi thường: “Cái này phải dùng phiếu lương, cô có không?”
Tô Tiếu Tiếu có hơi tiếc nuối, anh cả và chị cả của cô có phiếu lương nhưng mẹ cô không cho cô nên chỉ có thể nhìn mà chảy nước miếng. Quả phụ Lưu bước tới từ phía sau cô còn cố tình huých vào cánh tay cô, “bẹp” một cái vỗ phiếu lương và tiền lên quầy: “Cho hai cái bánh bao thịt.” Sau đó cô ta còn quay người lại hừ lạnh với Tô Tiếu Tiếu: “Không mua được thì đứng xa một chút.” Tô Tiếu Tiếu lập tức nghĩ đến bốn chữ “giàu có khí phách,” dựng ngón cái với cô ta rồi tự giác lùi qua một bên. Nhân viên phục vụ bổ sung một câu: “Không mua đồ thì ra ngoài mau đừng cản trở người khác.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!