TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ba mươi phút sau, Miêu Kiều Kiều cảm thấy mỹ mãn ăn no.
Ra không gian, cô mở cửa phòng ra, ngồi ở cửa bắt đầu mở bưu phẩm.
Vừa mở ra thì có một lá thư.
Miêu Kiều Kiều mở ra, là mẹ cô viết, bên trong nói đưa cô ít bông, để cho cô nghĩ làm thành một cái chăn để dùng.
Mặt khác cường điệu một chút, lúc trước cô thường xuyên uống thuốc nên cũng gửi một ít, để cho cô dùng, ngoài ra cũng không nói gì.
Miêu Kiều Kiều đem hộp thuốc cầm ra, ôm bông suy nghĩ, tầm 3 cân, khó trách lúc cô lấy từ bưu cục ra có cảm giác rất nhẹ.
Mặc kệ thế nào, cũng coi như đạt chuẩn, có thể giúp cô chống lạnh.
Nhưng lúc cô lại lôi bông ra lần nữa, nhìn bên trong là hồ dính, mí mắt không khỏi nhảy dựng.
Cái này! Là cố ý đưa cô??Loại bông này đã cũ nhiều năm không dùng, phỏng chừng cô đem đến đây, ngay cả chó cũng không muốn dùng.
Cô mở hộp thuốc, bên trong là viên thuốc màu đen, tỏa ra mùi thuốc Đông y khó ngửi.
Nguyên chủ vì trước đây bệnh nặng, bệnh thường tái phát, lúc ấy mẹ cô tìm được một phương thuốc, ăn vào rất nhanh liền khỏi bệnh.
Nguyên chủ lúc trước đúng ngày ăn một viên, vì để tránh cho sinh bệnh, lần này xuống thôn cũng mang theo vài viên, nhưng sau khi Miêu Kiều Kiều xuyên qua thì quên mất.
Miêu Kiều Kiều đếm thử, bên trong có 25 viên thuốc, cho nên dùng được 2 năm, chẳng qua thân thể này được nước linh tuyền chăm sóc, cũng không cần dùng thứ này.
Nhưng mà cô cũng không quá tin tưởng mẹmình, trong trí nhớ ngoại trừ thời điểm để cô uống thuốc là ôn hòa thì các thời điểm khác không đánh thì cũng mắng.
Ngay cả bông cũng không bỏ được gửi đến đây, còn có thể đưa thuốc cho cỗ chữa bệnh sao?Điểm này cũng không bình thường, Miêu Kiều Kiều nhìn viên thuốc trong tay, mày nhíu lại.
Xem ra cô cầm tìm bác sĩ xem qua viên thuốc này! Buổi chiều ngày hôm sau, vừa tan tầm không lâu.
Mạnh Bảo Bảo đến chơi: “Miêu Kiều Kiều, tôi tới rồi.
”Miêu Kiều Kiều đang chuẩn bị đóng cửa trốn vào không gian: ! Người này tới thật là không đúng lúc.
Hôm qua vừa mới gặp mặt, cô còn tưởng rằng đối phương phải qua một thời gian nữa mới đến, không ngờ rằng lại đến nhanh như vậy.
Mời cô vào phòng, cô đưa cho đối phương ly nước hỏi: “Cô tới ăn cơm sao?”Mạnh Bảo Bảo đôi mắt như nước trong veo nghiêng đầu cười nói: “Không a, tôi không đói bụng.
”Miêu Kiều Kiều kinh ngạc: “Cô làm cả ngày mà không đói?”Mạnh Bảo Bảo lắc đầu: “Không, tôi ở trong thôn dạy học cho trường tiểu học, không mệt chút nào, tôi cũng muốn thử làm việc, nhưng cậu tôi lại không cho!”Miêu Kiều Kiều không biết nói gì: !.
Lời này sao nghe giống như Versailles?Cô nâng mi: “Cho nên cô đến nơi này là có người thân à.
”Mạnh Bảo Bảo như gà con gật đầu: “Ừ, ông bà ngoại và cậu tôi đều ở đây, nếu không nhà tôi cũng sẽ không để tôi xuống nông thôn, cậu tôi là đại đội trưởng của thôn, đối với tôi rất tốt!”Miêu Kiều Kiều khóe miệng vừa kéo, còn tưởng cô gái này tâm sự chí hướng thật lòng với cô, hại cô tự mình đa tình vui vẻ một hồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Không Gian Vô Địch tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Không Gian Vô Địch, truyện Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Không Gian Vô Địch , đọc truyện Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Không Gian Vô Địch full , Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Không Gian Vô Địch full , Thập Niên 70: Tôi Dựa Vào Không Gian Vô Địch chương mới