TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thập Phân Hồng Xử

Chương 7: 7


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Sáu năm trước.

Giữa trưa hạ một trận mưa rào, vậy mà lúc này thì trời quang mây tạnh, gió khẽ thổi qua khung cửa sổ chẳng được khép kín, trong hơi lạnh của máy điều hòa pha thêm chút ẩm ướt sảng khoái.

Bùi Mộ Ẩn ngẩng đầu, khẩu trang che gần hết khuôn mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt ngập tràn mệt mỏi.

Lúc sáng chịu một cái tát, bị móng tay người phụ nữ cào ra vết máu khiến nửa khuôn mặt bỏng rát, anh cũng chẳng thèm xem lại.

Điều khó chịu hơn là dù chuông reo rất lâu nhưng bạn cùng lớp cũng chẳng để ý tới, vẫn vây quanh bàn học bên cạnh mà nói cười ầm ĩ.

Ỷ mình là Alpha, vóc dáng cao lớn hơn Omega, giựt hộp bút mà ném. Một trong hai người không bắt được, hộp đựng bút rơi xuống đất phát ra tiếng "bốp".

"Các người xong hay chưa?" Bùi Mộ Ẩn ngước mắt lên nhìn.

Những người đó nghe anh hỏi, họ lập tức xấu hổ mà dừng lại và ngồi vào chỗ của mình.

Cậu bạn bị bắt nạt thu hồi hộp bút, lặng lẽ quay đầu nhìn Bùi Mộ Ẩn.

Tưởng rằng chỉ là lén nhìn một chút thôi, không ngờ lại chạm mắt với Bùi Mộ Ẩn.

Cậu sững sờ một chút, rồi vội vàng quay mặt đi chỗ khác.

Ngược lại, Bùi Mộ Ẩn lại thoải mái nhìn bóng lưng gầy gò của người bên kia khoảng hai phút rồi mới quay đầu nhìn cây xanh tươi tốt ngoài cửa sổ.

(Chỗ này raw ghi Hương Chương thụ, mình không biết bên tiếng Việt gọi là cây gì, bạn nào biết có thể cmt giúp mình với )

...Cậu ấy tên là gì nhỉ?

Omega này nhìn rất quen mắt, cậu học lớp bên cạnh. Mẹ làm việc ở nhà anh, lâu lâu hỏi thăm tình hình đứa nhỏ ở trường nhưng bị anh hai ba câu qua loa lơ đi.

Ngẩn ngơ một lúc mới nhớ ra cô bảo mẫu kia gọi cậu là "Lấp Lánh", một cái tên rất buồn cười.

Bùi Mộ Ẩn nhếch lên khóe miệng, lại vô tình đụng phải vết thương trên mặt nên văng một câu thô tục, khiến cho các bạn học ngồi trước mặt anh đều cảm thấy bất an hồi lâu.

Bọn họ đang đợi bài kiểm tra toán, chỗ ngồi được phân bổ theo thứ hạng của bài kiểm tra hàng tháng. Phòng học này gần bị lấp đầy bởi hai lớp chuyên tự nhiên.

Điểm lần này quyết định việc xếp lớp cho học kỳ tiếp theo, nếu điểm kiểm tra không tốt sẽ bị chuyển xuống lớp thường.

Trước khi kỳ thi bắt đầu, không khí dần trở nên căng thẳng, ai cũng đều lo lắng câu hỏi quá khó.

Thầy chủ nhiệm lắc lư đi tới, trên tay cầm bọc bài thi được niêm phong kín kẽ, đánh giá các học sinh dưới bục giảng.

Chậm rãi nói: "Chúng ta đều quen thuộc lẫn nhau. Mong rằng các em vẫn có thể ngồi đây vào năm cuối cấp ba. Này, Chúc Huỳnh, sao mặt em lại đỏ thế này?"

Chúc Huỳnh nghịch chiếc hộp bút chì vừa bị bẻ gãy, ủ rũ nói: "Tại thời tiết nóng quá ạ."

"Đừng để ảnh hướng đến bài làm, tôi rất chờ mong nhận được phiếu trả lời của em."

Cậu ngồi ở vị trí đầu tiên ở cửa ra vào, đứng nhất lớp trong bài kiểm tra tháng trước, chưa bao giờ rơi khỏi top 5.

Sự cạnh tranh trong trường rất khốc liệt, nhưng cậu không bao giờ di chuyển ra khỏi dãy ghế cạnh cửa sổ kia.

Sau khi bị uốn cong, Chúc Huỳnh vẫn đang cố gắng sửa lại hộp đựng bút chì, nhưng tiếc là khóa đóng mở không bao giờ đóng lại được nên phải mua lại.

Cứ như vậy lãng phí hết năm phút, cậu mới bắt đầu đọc câu hỏi với vẻ mặt nhẹ nhàng.

Bạn đang đọc bộ truyện Thập Phân Hồng Xử tại truyen35.shop

"Nhóm giảng dạy và nghiên cứu vắt óc nghĩ ra đề bài, để chúc mừng các em hoàn thành lớp mười một đó." Chủ nhiệm nói, "Hãy tận hưởng niềm vui đi nhé."

Thầy đối với khối mười một này kỷ luật rất lỏng lẻo. Tất cả những học sinh có thể ở đây đều là những học sinh giỏi nhất. Thầy cảm thấy rằng mình không cần phải nghiêm khắc quá, giám thị được nửa tiếng liền không chịu ngồi yên.

Thầy uống hai ngụm trà đậm rồi đi đến các phòng thi khác.

Để phân biệt cao thấp, lần này đề rất khó, nếu chưa vững nền tảng thì ngay câu đầu tiên cũng không làm được.

Nhưng dù luống cuống đến đâu, cũng phải cắn răng chịu đạn.

Cách đối xử của các lớp chuyên và các lớp phổ thông có sự chênh lệch không nhỏ., tỉ lệ vào trường danh giá cũng khác biệt.

Nếu thực sự không giữ được thứ hạng, năm cuối cấp quan trọng nhất sẽ coi như xong luôn.

Sau khi nhận ra điều này, nhiều người toát mồ hôi hột.

Sau một thời gian, một Omega từ bỏ, trong đầu loạn thành một mớ, nói, "Tôi tuyệt vọng đến mức pheromone sắp tiết ra ngoài luôn rồi."

(Câu đồng nghĩa mà editor hay nói mỗi khi đi thi là: "Khó vãi cả đá* )

Có người chọc vào lưng Chúc Huỳnh hỏi: "Cậu cho tớ chép với được không ?"

Hầu hết các bạn học ở đây đều quen biết nhau, ngoài Bùi Mộ Ẩn, người không quan tâm đến những chuyện tám nhảm, tất cả đều quen biết một ít về Chúc Huỳnh.

Mối quan hệ của họ với Chúc Huỳnh không được tốt, khi cậu vào trường có mâu thuẫn với học sinh khác, còn những người khác sợ bị liên lụy, nên một số thì tránh xa cậu, một số thì hùa theo bắt nạt cậu, hai năm này học chung cũng chẳng vui sướng gì.

Chỉ là bài thi trước mắt không phải chuyện tầm thường, ai cũng muốn ở lại lớp chọn.

Đối với Chúc Huỳnh, đây cũng là cơ hội tốt để cải thiện mối quan hệ với nhau.

Quả nhiên, Chúc Huỳnh tìm thấy một mẩu giấy ghi chú từ hộp bút chì, điền vào đó câu trả lời cho các câu hỏi trắc nghiệm cũng như những câu điền vào chỗ trống.

Còn năm phút trước khi hết giờ, cậu đã đưa tờ giấy cho bạn học, ngay sau đó, tờ giấy lan truyền gần như khắp cả lớp.

Sau khi Bùi Mộ Ẩn làm bài xong, tình cờ bạn ngồi cùng bàn đang chép nội dung của tờ giấy, vì vậy anh nhìn Chúc Huỳnh thêm vài lần bằng ánh mắt nghiền ngẫm.

Chúc Huỳnh quay bút, tấm lưng gầy thẳng tắp, rụt rè nhìn trộm anh.

Như thể chú mèo con đang đảm bảo rằng cá của nó còn nguyên vẹn không sứt mẻ miếng nào.

Sau khi hai người chạm mắt nhau lần nữa, mặt Chúc Huỳnh lại đỏ lên, nhưng trông cậu có vẻ thở phào nhẹ nhõm.

Khi gần tới lúc thu bài, chủ nhiệm lớp quay lại nở một nụ cười: "Từng người một thoải mái hơn tôi nghĩ, có vẻ như mọi người đã chuẩn bị bài rất tốt trong thời gian này!"

Thầy đi một vòng quanh lớp, kiểm tra phiếu trả lời của mọi người, thỉnh thoảng lật sang mặt sau để xem đáp án.

Khuôn mặt thầy chủ nhiệm dần trở nên nặng nề, khi quay trở lại bục giảng, đã tức giận đến nổi mắt cũng trợn tròn.

Thầy đập tách trà xuống bàn: "Tất cả những kẻ gian lận, đứng lên hết cho tôi!"

Những người khác đưa mắt nhìn nhau, nhất thời không ai kịp phản ứng.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Phân Hồng Xử, truyện Thập Phân Hồng Xử , đọc truyện Thập Phân Hồng Xử full , Thập Phân Hồng Xử full , Thập Phân Hồng Xử chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top