TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương 27: Em còn muốn nhiều hơn nữa!
Edit + Beta: Ruby
- -----------
Ăn tôm hùm xong, tâm tình Hình Vân thật tốt.
Chuyện tốt có đôi, tối hôm sau về nhà, Tiết Doanh Song nói: "Bạch tiên sinh đi xem triển lãm tranh rồi, hôm nay tôi nấu cơm."
Nhìn những món cơm gia đình lâu ngày không gặp trên bàn ăn, Hình Vân lãnh ngạo* gật đầu, thầm nghĩ: Muốn nấu cơm cho tôi thì cứ việc nói thẳng, không cần kiếm cớ!
(*) cao lãnh và kiêu ngạo
Lúc ăn cơm, hai người cùng xem chương trình nuôi chó.
Hình Vân nhìn Tiết Doanh Song xem đến mức vui vẻ, thầm nghĩ: Hai ngày trước nói không xem, bây giờ còn không phải xem vui thế à...!Mà nha, đã nhiều ngày như vậy, nhóc thế thân này khẳng định đói khát khó nhịn rồi, sợ là đêm nay muốn bò lên giường.
Nhưng mà nhóc thế thân nhiệt tình làm việc như vậy, khẳng định phải chịu đựng đến tan việc mới tới tìm mình...!Thôi được, cho ẻm một chút ân huệ vậy.
Bỗng nhiên Hình Vân nói: "Hôm nay 11 giờ tan việc đi, cho em nghỉ ngơi sớm một chút."
Tiết Doanh Song mừng: "Thật ư? Thật tốt quá!"
Hứ, vui không giấu nổi.
*
Mười một giờ, Hình Vân tắm xong, chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm, như Đế Vương ngồi trên giường lớn của hắn, chờ Tiết Doanh Song tới cửa.
Đêm nay, hắn nhất định để Tiết Doanh Song hiểu biết được sự lợi hại của hắn.
Mười một giờ mười lăm, cửa bị gõ.
Hình Vân nhảy lên như giật điện, thoáng cái nhảy đến cạnh cửa, lập tức liền mở cửa.
Nhưng một giây trước khi mở cửa, hắn dừng động tác lại.
Hắn kéo cổ áo tắm, để lộ cơ ngực xinh đẹp của mình ra hơn phân nửa, lại vuốt vuốt tóc, để cho mấy sợi tóc xõa ra trên trán, càng lộ vẻ phóng túng.
Cuối cùng một tay hắn chống trên khung cửa, bày ra một tư thế bá đạo.
Hình Vân kéo cửa ra, trầm giọng nói: "Em đến rồi."
Bạch Khiêm Dịch ở ngoài cửa bị con chó đến kì động dục dọa cho một trận: "???"
Hình Vân: "!!!"
"Sao cậu lại tới đây?" Hình Vân lập tức đứng nghiêm lại, đồng thời kéo chặt áo tắm, phủ kín ngực lại.
Bạch Khiêm Dịch nhìn hắn một cách khó hiểu, lại ôm gối đi vào phòng ngủ chính, nói: "Ga giường trong phòng khách bị Tiểu Tiết mang đi giặt hết rồi, qua bên cậu ngủ ké một đêm."
Hình Vân đứng ở cạnh cửa, gian nan; nói: "Trong nhà hẳn là cũng không thiếu ga giường dự phòng."
"Tiểu Tiết nói cậu ấy đã mang hết ga trải giường dự phòng đi giặt rồi." Bạch Khiêm Dịch nhún vai, "Thôi bỏ đi, trên công việc khó tránh khỏi sẽ phạm sai lầm, không trách cậu ta."
Bạch Khiêm Dịch đi qua giường Hình Vân ngồi xuống, làn da y trắng như tuyết, lại mặc một bộ đồ ngủ tơ tằm trắng, ngồi đó thật như là tiên tử hạ phàm, đẹp muốn phát sáng.
Nhưng Hình Vân không đến gần, chỉ đứng ở cạnh cửa.
Bạch Khiêm Dịch sờ sờ ga giường, lại lật quyển tạp chí kinh doanh mà Hình Vân đặt trên tủ đầu giường, cuối cùng gấp sách lại.
"Hôm nay đi triển lãm tranh cả ngày, đi muốn nhức cả chân, nên ngủ thôi." Bạch Khiêm Dịch vỗ vỗ giường, "Cậu cũng mau nghỉ ngơi đi, ngủ sớm dậy sớm tốt cho sức khỏe."
Hình Vân vẫn cứng đờ đứng ở đó.
Qua hồi lâu, hắn mới cùng tay cùng chân bước vào phòng tắm, cởi áo tắm ra, thay một bộ đồ mùa thu lót nhung màu xám mà Tiết Doanh Song mua cho hắn, bọc kín mít, không lộ miếng da thịt nào.
Bạch Khiêm Dịch trông thấy bộ đồ này của hắn, muốn nói mà lại thôi.
"Bộ này mặc rất oke, cậu cũng nên thử nha." Hình Vân chân thành nói.
*
11:30, Hình Vân và Bạch Khiêm Dịch cùng nằm trên giường.
Giường trong phòng ngủ chính rất lớn, chứa ba bốn người ngủ cũng không thành vấn đề.
Nhưng mà Hình Vân nằm bên cạnh, một bên vai đã tựa sát vào mép ngoài giường, suýt nữa là lơ lửng giữa trời.
Nhưng cho dù như thế, hắn nằm một lát, lại cẩn thận trở mình, đưa lưng về phía Bạch Khiêm Dịch đang nằm nghiêng.
Bỗng nhiên, Bạch Khiêm Dịch cười khẽ một tiếng, giọng mang vẻ trêu chọc, nói: "Tôi cũng không chiếm giường cậu bao nhiêu, cậu nằm vào một chút."
Hình Vân im lặng, dịch vào 1cm.
Đêm đông, gió Bắc gào thét ngoài cửa sổ, mà trong phòng điều hòa ấm áp, ngọn đèn đầu giường chiếu ánh sáng vàng nhạt ấm ấp, sưởi ấm một góc phòng.
"Đã lâu không ngủ cùng giường với cậu...!Lần trước là lúc nào nhỉ? Là hồi bọn mình năm 1 nhỉ, lần đó tôi về nước, cậu trốn học đi du lịch cùng tôi." Giọng nói Bạch Khiêm Dịch nhu hòa, y quay đầu nhìn Hình Vân, "Cậu bận rộn cả ngày, tôi còn nói mấy chuyện cũ cùng cậu, rất nhàm chán nhỉ?"
"Chẳng qua là hồi tưởng lại, tôi thật hy vọng thời gian vĩnh viễn dừng lại tại giây phút đó." Nụ cười trên mặt Bạch Khiêm Dịch lại yếu đi, "Hình Vân, cậu thì sao?"
"Tôi..." Hình Vân mở miệng, "Tôi thấy..."
"Hay là thôi đi, không không chịu nổi thi cử 4 năm một lần nữa đâu." Hình Vân quay đầu nhìn Bạch Khiêm Dịch, chân thành nói, "Cậu ngủ sớm đi, ngủ mơ rồi gì cũng có."
Nói xong hắn ngồi dậy: "Cậu ngủ đi, tôi còn có chút việc phải xử lý."
"Bây giờ?" Bạch Khiêm Dịch nhìn đồng hồ.
"Là bây giờ." Hình Vân chính khí bừng bừng xuống giường, "Tôi đi đây, công ty cần tôi."
*
Trong phòng, tài liệu cùng bài thi được xếp ngay ngắn, chất đống như núi trên bàn học mới của Tiết Doanh Song.
Mà trong núi sách, Tiết Doanh Song đang vùi đầu trong mấy đề toán cao cấp.
(~ Ruby: Nói ra thì ngại, mà tui ám ảnh môn Toán cao cấp quá nên quyết định chạy sang học khối xã hội để khỏi học Toán, ai dè học bài muốn sml luôn =)))
Hiếm được tan ca sớm hai tiếng, Tiết Doanh Song chuẩn bị phải giải đề cho đã ghiền, giải quyết sạch mấy bài tập lúc trước chưa hiểu.
Nhưng mà, trong mộng thì sung sướng, hiện thực lại rất phũ phàng, đã nửa tiếng đồng hồ, cậu vẫn đang quay vòng với một đề bài.
Toán cao cấp sao khó như vậy chứ?
Tiết Doanh Song sắp điên mất, ông trời ơi có thể ban cho con một người thầy dạy Toán cứu vớt đời con được hay không!
Đang nghĩ ngợi, cánh cửa đằng sau mở ra, Hình Vân luồn vào.
Tiết Doanh Song hết hồn: "Sao anh lại tới đây?"
Hình Vân: "Đương nhiên là đến ở cùng em."
Hình Vân nghĩ thầm, nhóc thế thân nhất định là ngại Bạch Khiêm Dịch ở trong phòng hắn, nên mới không dám đến.
Bởi vậy hắn đại phát từ bi, tự mình đi tìm nhóc thế thân.
Lần này nhóc thế thân khẳng định phải cảm động đến nước mắt nước mũi giàn giụa cho mà coi.
Nhưng mà Tiết Doanh Song lại nắm chặt bút, nhíu mày: "Ở cùng tôi làm gì? Anh qua với Bạch tiên sinh đi, thật vất vả mới sắp xếp cho anh cơ hội, anh không đi tìm cậu ấy, tìm tôi làm cái gì?"
Hình Vân: "Sắp xếp cái gì?"
Tiết Doanh Song: "Ga giường!"
Tiết Doanh Song thừa dịp trước khi Bạch Khiêm Dịch về nhà, giặt hết ga giường với ga dự phòng trong phòng khách, chính là muốn tạo cơ hội cho Hình Vân, ai ngờ tên Hình Vân này, thậm chí ngay cả điều này cũng không biết?
Lại nhìn bộ quần áo Hình Vân mặc trên người, Tiết Doanh Song chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Bạn đang đọc bộ truyện Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức, truyện Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức , đọc truyện Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức full , Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức full , Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức chương mới