TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cập nhật chương nhanh và mới nhất tại rydieshouse.wordpress.com (link Blog trên profile).
“Em nói nghĩ cách chính là đi vay sao?” Mục Xuyên nhìn cửa chính Ngân hàng Tinh Lập, ngạc nhiên.
“Ừ” Mục Tinh Thần: “Không thì sao?”
Mục Xuyên: “Anh cứ hay quên em là học sinh giỏi, luôn hiểu cách... Học đi đôi với hành.”
Vốn là người có xuất thân như Mục Tinh Thần sẽ không bao giờ xin vay được, điều lệ cho vay của ngân hàng đã mở ngoặc ghi chú rõ là kiểu nhà đất ở xóm nghèo không được tính là tài sản, không thể dùng để thế chấp.
Nhưng không lâu trước đây, khi Lê Thanh huấn luyện Mục Tinh Thần chứng minh thân phận dị năng giả đã đưa cho cô một phần giấy tờ trách nhiệm và quyền lợi dài dòng, giữa những dòng chữ nhỏ vụn vặt có viết, sau khi dị năng giả thức tỉnh, ngân hàng sẽ cung cấp phúc lợi cho vay nhất định. Bản thân dị năng giả cũng chính là một loại tài sản, dị năng giả cấp B dùng thân phận, có thể vay tối đa 500 vạn tinh tệ, kỳ hạn vay mười năm, lãi suất thấp, lấy bản thân làm thế chấp, nếu trong vòng mười năm không thể trả lại 500 vạn, tự do thân thể của dị năng giả sẽ thuộc về ngân hàng sở hữu.
Có rất ít người chịu kiên nhẫn đọc từng dòng ghi trong loại giấy tờ thuyết minh vụn vặt này, nhưng Mục Tinh Thần có kiên nhẫn đọc từng dòng một, cũng âm thầm nghiên cứu làm thế nào để lợi dụng giá trị nội dung tối đa, mà loại phúc lợi cho vay này quả thật là đánh trúng tiếng lòng của Mục Tinh Thần.
Hơn nữa, loại thế chấp thân phận dị năng giả để vay này tiện hơn so với cho vay bình thường nhiều, căn bản là ngân hàng không quan tâm dị năng giả vay tiền dùng làm gì, sẽ có tiền lời như thế nào, 10 năm sau có thể trả hay không.
Ngân hàng ước gì dị năng giả không trả được, như vậy, ngân hàng chỉ cần dùng 500 vạn là có thể nắm được tự do thân thể của một dị năng giả cấp B cấp cả đời, đây mới là dụng ý khi ngân hàng cung cấp dịch vụ cho vay này.
Cho nên đối với dịch vụ thế chấp thân phận dị năng giả để vay tiền, ngân hàng luôn rất chào đón, rất nhiều trình tự thẩm tra ở giữa đều được lược bớt đi, thật sự nhanh. Từ khi Mục Tinh Thần bước vào ngân hàng đến khi nhận được 500 vạn tinh tệ chỉ mất chưa đến một giờ, cuối cùng còn được giám đốc ngân hàng vui tươi hớn hở tự mình đưa ra cửa.
Ánh mắt giám đốc ngân hàng nhìn cô giống như đang nhìn một thiếu nữ vô tri trượt chân, trở thành tài sản của chính mình vậy.
Mục Tinh Thần mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, cô nhắm hai mắt, cầm chiếc thẻ chứa 500 vạn tinh tệ đặt lên chóp mũi, hít thật sâu một hơi, phát ra tiếng thở dài cực kỳ hưởng thụ, “Ôi, hương vị của tinh tệ, thật là tuyệt không thể tả ~”
Mục Xuyên tò mò cầm lấy ngửi thử, “Hắt xì!”
“Tránh ra,” Mục Tinh Thần trợn trắng mắt lấy thẻ tinh tệ về, cảm thấy người này không biết thưởng thức hương vị của tiền tài, thật sự không thể nào nói nổi.
“Giờ chúng ta có 500 vạn rồi này.” Mục Xuyên cười tủm tỉm nói: “Chúng ta đi ra ngoài ăn bữa tiệc lớn đi!”
Mục Tinh Thần khó được mà hào phóng một lần, “Được rồi, chờ chúng ta mua được nông trường liền đi ăn một bữa tiệc lớn chúc mừng.”
Nông trường Hoài n ở khu mười hai, đoạn gần khu mười ba, là nông trường lớn nhất trong khu vực phụ cận, tổng cộng rộng 160 mẫu, chủ yếu là dùng cho việc gieo trồng, nuôi dưỡng. Chủ cũ của nông trường Hoài n là ông cụ Hoài n, một ông lão hơi có danh tiếng trong khu vực địa phương. Nói mới nhớ, Mục Xuyên và lão Hoài n còn có mối quan hệ không tồi.
Hồi mẹ của ông cụ Hoài n còn trên đời cũng vô cùng yêu thích tường vi, vì thế trồng rất nhiều ở cạnh nhà gỗ trong nông trường. Ông cụ Hoài n tưởng nhớ mẹ mình, vẫn luôn chăm sóc thật tỉ mỉ, có một lần mấy cây tường vi đột nhiên bị bệnh, ông cụ liền đến người am hiểu chăm sóc hoa cỏ là Mục Xuyên.
Về sau, Mục Xuyên thường đến xử lý những cây tường vi này, cũng bán được không ít hoa tự trồng. Bởi vì ông nội, Mục Xuyên còn rất hiểu mấy việc nông trường, gieo trồng, nuôi dưỡng, hai người nhanh chóng trở nên thân thiết.
Ba năm trước đây ông cụ Hoài n chết bệnh, con trai ông cụ, Tiểu Hoài n kế thừa nông trường này, Tiểu Hoài n tốt nghiệp bằng cấp cao, tự xưng là một nhân tài tinh anh, cực có ý tưởng và khát vọng, tiến hành cải cách một cách đao to búa lớn, cho tất cả công nhân nghỉ việc, dùng giá cao mua người máy quản lý chăn nuôi thay thế cho lao động sức người. Chỉ là việc cải cách ngược lại khiến cho nông trường dần suy tàn, không bao giờ còn cảnh huy hoàng như khi ông cụ Hoài n còn ở.
Mục Tinh Thần và Mục Xuyên liên hệ đến bí thư của Tiểu Hoài n thông qua biển thông báo chuyển nhượng. Vị bí thư kia gửi cho bọn họ một địa chỉ, bảo bọn họ trực tiếp đến chỗ ở của Tiểu Hoài n để gặp mặt nói chuyện.
Tiểu Hoài n cũng không ở trong nông trường, mà ở trong một khu chung cư thuê lâu dài tại khu mười hai.
“Đã lâu không thấy.” Vẻ mặt Tiểu Hoài n mệt mỏi mà mở cửa, trên người mặc bộ tây trang ba món có chút nhăn, đôi mắt có quầng thâm, nhìn qua vô cùng tiều tụy.
Diện mạo của Tiểu Hoài n là điển hình của kiểu thư sinh văn nhã, tuấn tú, đeo kính, chỉ là mặt mang lại cảm giác cứng nhắc như con mọt sách, nhìn qua không quá khôn khéo.
Hai người chào hỏi với Tiểu Hoài n, đi theo anh ta vào trong chung cư, chung cư hơi loạn, quần áo ném lung tung trên sô pha, trên bàn trà cũng để chai cà phê và chai dịch dinh dưỡng.
“Thật sự xin lỗi.” Tiểu Hoài n lấy quần áo trên sô pha ra, lại mang bình rỗng trên bàn đi vứt, lấy hai bình nước sạch từ trong tủ lạnh ra cho hai người, “Trong nhà có chút loạn.”
Tầm mắt Mục Tinh Thần dừng ở thùng rác, giữa đống chai đồ uống trống không có một bình thủy tinh nho nhỏ, Mục Tinh Thần sửng sốt, dừng một chút mới nhận lấy nước khoáng Tiểu Hoài n đưa qua, trên mặt hiện ra nụ cười khách khí, “Không có việc gì, là chúng tôi quấy rầy.”
Lúc Mục Tinh Thần nhận nước khoáng còn ngửi được mùi nước sát trùng trên người Tiểu Hoài n. Mục Tinh Thần lặng im rũ mắt xuống, đặt nước khoáng lên trên bàn, không nhúc nhích.
Tiểu Hoài n nói: “Không ngờ các người lại muốn mua cái nông trường này, các người là bạn của cha tôi, tôi cũng không báo giá đắt cho các cậu. Giá thị trường 860 vạn tinh tệ, tôi giảm giá 20% cho các người, 680 vạn tinh tệ là được.”
Mục Tinh Thần từng tìm hiểu giá thị trường, cũng biết giá này đưa ra đã rất tốt, nhưng vấn đề là, cô không có nhiều tiền như vậy.
Mục Tinh Thần ho nhẹ một tiếng, “Anh Tiểu Hoài n này, tôi biết giá mà anh đưa ra đã rất tốt rồi, nhưng hiện tại cũng không thể so với lúc trước. Bây giờ toàn bộ khu mười ba đều đã bị phong tỏa, tin tức sáng hôm nay vừa ra, giá đất quanh khu mười ba và khu mười hai đều đang giảm mạnh. Giá thị trường 860 vạn mà anh nói đã là chuyện quá khứ. Giá nhà khi mười hai sẽ liên tục giảm xuống nữa, anh phải biết là trừ chúng tôi, gần như sẽ không có ai khác tình nguyện tiếp nhận nông trường của anh vào lúc nào, mà tôi chỉ có thể lấy ra 400 vạn.”
Tiểu Hoài n cười, như là đang nghe một trò đùa, “Cô Mục này, tôi tin rằng lệnh phong tỏa khu mười ba chỉ là tạm thời, giá nhà khu mười hai rồi sẽ lại tăng trở lại, mà người có thể nhìn ra điểm này chắc chắn không chỉ có hai chúng ta. Có rất nhiều lái buôn gom đất sẽ tình nguyện bỏ tiền ra mua đất trong thời gian này, tôi tin là cho dù tình hình như bây giờ, 600 vạn tôi cũng có thể bán đi. Nếu cô thật lòng muốn tiếp nhận mảnh đất này, còn mong cô ra giá phù hợp.”
“Đúng thật là anh có thể bán với giá 600 vạn, nhưng chỉ sợ còn phải dây dưa trong thời gian rất lâu nữa. Tôi chú ý thấy anh đã sắp xếp hành lý xong xuôi, chỉ sợ sắp tới đã có ý định đi ra ngoài.” Tầm mắt Mục Tinh Thần đảo qua hai kiện hành lý nằm trong góc phòng khách, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Nếu anh muốn nhanh chóng bán đi, giá 600 vạn chắc chắn là không thể bán được.”
Bạn đang đọc bộ truyện Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế, truyện Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế , đọc truyện Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế full , Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế full , Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế chương mới