Kaylin hít thở rất lâu mới có thể điều hòa lại nhịp thở đều đặn hơn.
Bàn tay vẫn còn đang siết chặt lấy cánh tay lớn của Zane.
Cô giật mình mà vội vàng rụt tay lại.
Mím chặt môi như thể sợ anh sẽ lại làm hành động như vừa rồi.
Cô không biết nó là sao, chỉ có điều nó rất đau nên cô nghĩ đó là hình phạt.
Vì thế mà cô rất sợ! Còn Zane vẫn thản nhiên như không.
Anh đứng dậy đi vào phòng tắm lớn kia.
Qua cửa kính, Kaylin còn nhìn thấy bóng dáng cao lớn màu đồng đó.
Cô sợ mà không dám di chuyển dù chỉ một chút.
Bây giờ hình như Zane còn chủ động gần cô hơn.
Điều này là đáng mừng hay đáng buồn đây? Chỉ cần nghĩ đến việc anh áp sát vào cô thì có thể khẳng định sẽ có chuyện xảy ra.
Mà hiện tại cô không thể làm gì được.
Cho tới khi Zane đi ra ngoài, Kaylin lại phải mặc đồ giúp anh.
Đợi anh cho phép thì cô mới dám quay lại phòng.
Cầm đồ để định đi tắm thì lại gặp cô hầu gái khác.
Cô ta đi đến còn đẩy mạnh vai Kaylin.
Chân cô đang rất yếu nên chệnh choạng liền ngã xuống.
Nhưng cô không hề có ý định phản kháng, chỉ là không biết mình đã gây ra chuyện gì.
Nếu như trước kia, cô biết mình làm sai điều gì rồi mới nhận hình phạt.
Nhưng ở đây thì khác, chẳng cần nói, chỉ cần thích liền tùy ý xử phạt.
- Con nhỏ này, mày cũng biết hưởng cái suиɠ sướиɠ đấy nhỉ.
Còn dám ngủ lại trong phòng chủ nhân nữa cơ mà.
- Helena vểnh mặt nhìn Kaylin.1 Kaylin thì không đáp lại, chỉ cúi đầu không làm gì cả.
Đợi nghe "giảng đạo" một hồi thì liền nhanh chóng đi tắm để còn làm các công việc được giao khác.
Vừa tắm xong liền phải hớt hải đi xuống dưới tầng.
Cô tận dụng thời gian để quấn tóc lên, nhưng vừa đi ra ngoài sảnh lớn liền thấy Zane đang ngồi đọc báo ở sofa.
Cô liền dừng chân mà đi chậm rãi hơn.
Phải hết sức cẩn thận, cho tới khi rời khỏi khu nhà chính, khi này Kaylin mới chạy đến khu B.
Thường thì cô dành khoảng thời gian ít ỏi để gặp ông mình.
Vừa hay Anselm đang chuẩn bị đi làm.
Thấy Kaylin chạy đến thì ông lập tức buông bỏ mọi công việc lại mà đi ra thăm cô.
- Chân của cháu còn đau không? - Anselm đến gần ân cần mà hỏi han.
Kaylin nhoẻn miệng cười sau đó liền gật đầu rồi dùng thuận ngữ đểu biểu đạt với ông: "Vẫn còn nhưng mà Kaylin vẫn chạy được ạ.
Ông sắp đi làm rồi ạ?" - Ừ, bây giờ ông phải đến viện nghiên cứu.
Có gì chiều tối về, ông mua vài quyển vở cho cháu nhé.
Nghe được lời này của ông, Kaylin rất vui.
Cô hiện tại chỉ có thể dùng bút chì để viết, hết vở rồi lại tẩy đi để viết tiếp.
Mãi cho tới giờ thì mới có thể chờ ông mua vở mới cho mình được.
Cô đương nhiên rất vui rồi.
Còn định lân la thêm một chút cùng với Anselm nhưng người làm trong bếp đã gọi với lấy cô, chính vì thế nên cô buộc phải chào tạm biệt ông để xuống đó nấu ăn.
Mà nhớ ra Zane vẫn đang đợi đồ ăn sáng, chính vì vậy mà cô liền phải hấp tấp đi ngay.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!