cửa xe: “Anh Lý, thức ăn khuya đã đặt rồi, thịt om và món phụ do đầu bếp Trịnh làm”
Lý Phàm nhận hộp giữ nhiệt cậu trai đưa tới, cười đi vào nhà.
Mở cửa vào nhà, Vương Cẩn Mai đang xem tivi, lập tức cau mày, có chút tức giận nhìn anh.
“Đêm hôm cậu đi giở trò gì đó! Phế vật cái tốt thì không học, mấy cái xấu xa thì học nhanh lắm, là đi quán bar hay là hộp đêm rồi! Cậu nghèo mạt không có đồng bạc nào, không biết mình là thứ gì à!”
Sắc mặt Lý Phàm âm trầm, giải thích: “Mẹ, không phải như vậy, con đi giúp bạn, không phải đi giở trò: “Không phải con khỉ, vừa nãy lúc Họa Y gọi điện thoại cho tôi, tôi nghe thấy hết rồi, cậu còn dám phủ nhận ở đây! Trong mắt tôi không chịu nổi một hạt cát!”
Nghe thấy giọng nói của bà ta, Cố Họa Y bước ra khỏi phòng, khuyên nhủ: “Mẹ, lại sao nữa, sao mẹ lại mắng Lý Phàm”
“Mẹ không mắng thì nó muốn lật trời rồi! Tên này lén con ra ngoài mèo mỹ, con cũng có thể nhịn à!
Mẹ khuyên con sớm ly hôn với nó đi thì không nghe, tên phế vật ăn bám như vậy, sau này sẽ tâm lý lệch lạc, sẽ báo thù cả nhà chúng tai”
“Con xem thứ nó xách đi, nói không chừng là giấu hung khí gì đó! Lý Phàm, đồ phế vật, cầm gì đó, mở ra, để tôi xem xem cậu giấu thứ gì, có phải muốn hại cả nhà chúng tôi không!”
Lý Phạm ngước mắt, đặt hộp giữ nhiệt lên bàn, chậm rãi mở ra, lấy đủ loại món ăn trong hộp ra bày.
lên bàn.
“Wa”
Cố Họa Y reo lên, lập tức ngồi vào ghế cạnh anh.
“Đây là thức ăn đêm của nhà hàng đầu bếp.
Trịnh, nghe nói một đêm giới hạn một trăm phần, em muốn ăn đã lâu rồi, chỉ là giành không được, anh thật sự quá tốt”
Vương Cẩn Mai sững sờ, nhìn thức ăn trên bàn, không còn mặt mũi nữa.
“Cậu…sao cậu có tiền mua những thứ này, cả bàn thức ăn khuya không rẻ đi, nhất định không phải do tên phế vật như cậu trả, có phải cậu trộm tiền trong nhà không!”
“Không có, đây là con giúp bạn nên bạn đáp tạ”
Lý Phàm hùng hồn nói.
Giúp Sở Trung Thiên việc lớn như vậy, chỉ thu một phần thức ăn khuya thôi, ông ta thực sự được lợi lớn.
“Tên nghèo mạt như cậu còn có bạn, cậu thật sự là mở mắt mà nói dối, dù là cậu có bạn cũng chắc.
chắn là kẻ nghèo mạt, có thể tặng nổi cho cậu thức ăn khuya như vậy? Cậu đang lừa quỷ à!”
Vương Cẩn Mai không nghe vẫn mắng.
“Mẹ, mẹ đừng mắng anh ấy nữa, đây là con kêu anh ấy mua, mẹ thử thịt om này đi, ngon lắm đó”
Cố Họa Y mở hộp thịt om đặt tới trước mặt bà †a, bà ta nhìn một cái, đặt một miếng vào miệng chậm rãi ăn: “Mùi vị cũng không tệ.
“Những cái này đều để mẹ ăn, con lấy hai hộp về từ từ ăn”
Cố Họa Y cầm hai hộp thịt om lên, kéo tay áo Lý Phàm, kéo anh về phòng.
Đóng cửa xong, cô đặt thịt om xuống, hai tay ôm mặt anh lắc läc hai cái.
“Ông xã, anh thật sự quá tuyệt, em còn cho rằng cả đời này đều không ăn được thức ăn khuya của đầu bếp Trịnh đâu”
“Nếu em thích, sau này tối nào anh cũng mua cho em”
Lý Phàm vui vẻ nói.
Cố Họa Y chu môi, có chút xoẳn xuýt: “Nhưng ngày nào cũng ăn khuya sẽ béo, sau này giảm cân thì càng khó chịu.”
“Ăn trước rồi nói, giảm cân là chuyện sau này, tới nào, anh đút em ăn, mở miệng”
Lý Phàm gắp thịt om đặt tới bên miệng cô.
Cố Họa Y há miệng ăn miếng thịt om, còn chớp ch ớp mắt với anh, vui vẻ cười: “Ngon”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!