TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vân Kim Mỹ đang nằm cho nha hoàn mát xa thì có người bước vào thưa bảo là một cô gái đang chờ muốn gặp cô.
Kim Mỹ liền ngồi dậy, mới sáng sớm mà lại.
" Người đó có nói tên không? "
" Dạ có, cô ấy bảo là tên Y Bình! "
Kim Mỹ cảm thấy lạ lẫm vì sao Y Bình lại tới đây, chắc hẳn là trong phủ có chuyện gì mới nên cô đã ra lệnh mời Y Bình vào.
Lúc cô ta đi theo nha hoàn vào phòng thì Vân An Nhã cũng vừa thức dậy.
" Đó chẳng phải là nha hoàn tai mắt của Vân Kim Mỹ ở phủ thiếu soái sao? Cô ta đến đây làm gì? Mà thôi, cũng chẳng lên quan tới mình! " An Nhã gáp dài một cái rồi xuống cầu thang.
Y Bình ngồi đối diện với Vân Kim Mỹ, y liếc nhìn nha hoàn đang đứng bên cạnh, Kim Mỹ hiểu được nên đã kêu người ấy rời khỏi phòng vì đây là một cuộc nói chuyện bí mật.
" Thưa Vân tiểu thư, tôi vừa mới phát hiện ra một chuyện đó là An Kỳ đã 3 ngày nay không về phủ rồi ạ! "
" Gì chứ??!" Vân Kim Mỹ đang uống trà liền đặt ly xuống vì bất ngờ.
" Hiện giờ An Kỳ không có trong phủ, Tiểu Ngọc đang đi tìm cô ta nhưng vẫn bật vô âm tính, dì Phương bà ta cũng chẳng quan tâm.
Chẳng phải ả đã bỏ đi rồi ư? "
" Giống như An Kỳ biến mất khỏi Liên Thành vậy? Tốt lắm, quả nhiên là một tin tốt.
Chẳng cần ta tốn sức ra tay, nhưng cũng chỉ có 3 ngày trôi qua vẫn chưa chắc chắn lắm! " Vân Kim Mỹ suy nghĩ một hồi, cô đứa cho Y Bình một nắm tiền nhỏ và căn dặn hãy đi tìm a Bính.
Mí mắt của Kim Mỹ cong lên và nở một nụ cười bí hiểm
" Đưa cho hắn số tiền này và kêu hắn rời khỏi Liên Thành càng sớm càng tốt, trước khi đi phải bảo hắn nói với tất cả mọi người trong phủ bản thân y có tình cảm với An Kỳ, cả hai đang lên kế hoạch trốn thoát để sinh sống cùng nhau.
Dù cho An Kỳ có quay về thì thanh danh cũng bị nhơ nhuốc "
" Ý của Vân tiểu thư dù cho An Kỳ có giải thích thì những ngày biến mất của cô ta sẽ làm nó bị phản tác dụng! " Y Bình nắm chặt túi tiền.
Cô ta rời khỏi Vân gia và trở về phủ thiếu soái.
…•.:°×═════════×°:.•…
" Hắt xì!!! "
" Sao vậy? Đêm qua ngồi bên ngoài lâu quá hay gì mà em bị cảm thế? " Kiều Long thử sờ vào trán của An Kỳ nhưng cô lại lắc đầu.
Bởi vì cô cảm thấy lạnh sống lưng vô cùng
An Kỳ và Kiều Long đang chuẩn bị để rời khỏi trại trẻ cô nhi, bọn chúng đều đứng tiễn bọn họ, cô xoa đầu từng đứa.
Mấy đứa nhỏ ai cũng vui vẻ khi có An Kỳ ở đây, thằng nhóc tên Minh Minh liền hái một bông hoa cúc tặng cô.
" Đa tạ, chị rất thích nó! " An Kỳ đeo bông hoa lên tóc của mình
" Anh Dân Nhưng, lần sau anh hãy đưa tỷ tỷ này đến nữa đi ạ, nếu không có tỷ ấy thì bọn em sẽ không cho anh vào nhà đâu! " Chúng nháo nhào cả lên
" Tất nhiên rồi, nhưng mà mấy đứa không cho anh vào nhà thì anh sẽ buồn lắm đấy! An Kỳ, em thấy sao? Em có muốn đến nữa không? " Kiều Long kéo người An Kỳ vào sát anh, và nhìn cô, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào An Kỳ.
" V-vâng! " An Kỳ cúi mặt, cô nhỏ giọng.
Vì đó chỉ là một lời nói qua loa không thể chắc chắn.
An Kỳ ngồi trên xe vẫy tay chào tạm biệt bọn trẻ và dì Noãn Sương, đây có thể nói là trải nghiệm tốt nhất mà cô từng trải qua.
Được chơi cùng đám nhóc ấy, hít thở bầu không khí trong lành, ban đêm ngắm bầu trời sao tuyệt đẹp, một ký ức khó có thể nào quên được.
Chưa gì mà đã đến biệt thự Kiều gia, Kiều Lam và Yến Nhi từ trong nhà đi ra khi nghe tiếng xe hơi.
" Chào mừng đại nhân và An Kỳ tiểu thư trở về ạ! " Yến Nhi cúi đầu.
" Chắc hẳn hai người đã có một khoảng thời gian vui vẻ bên nhau nhỉ? Có vẻ em không đi là một quyết định may mắn! "
" Không không, Kiều Lam tỷ vẫn nên đi chung cho vui chứ, bọn trẻ luôn nhắc tới tỷ thôi và chúng muốn gặp tỷ lắm ạ! "
" Em nói đúng tiểu Lam, ta đã rất vui, thậm chí ta và An Kỳ đã cùng nhau làm chuyện đó! "
" Này! Ngài nói vậy dễ khiến người khác hiểu nhầm lắm, tôi với ngài chỉ là ngắm sao cùng nhau thôi mà! " An Kỳ chắn ngang lời của Kiều Long, Kiều Lam thì che miệng cười thích thú
" Thì ta tính bảo vậy! Thế " chuyện đó " đối với em là chuyện gì thế An Kỳ? Đầu óc em đúng thật đen tối quá đấy! " Kiều Long áp sát mặt mình với An Kỳ, cô đỏ mặt lúng túng bỏ đi thật nhanh vào trong.
Từ cửa sổ phòng Đình Đình có thể thấy được cửa chính, từ nãy đến giờ cô đều chứng kiến tất cả, bàn tay Đình Đình bấu chặt vào tấm kính, miệng thì hơi nghiến răng nhẹ.
Phúc Yên đứng sau tỏ ra e ngại
" Tiểu thư, bây giờ lại xuất hiện thêm một tình địch nữa, cô sẽ làm thế nào đây? Mỗi cô Mai Hương đã khiến tiểu thư đau đầu nhiều rồi! "
" An Kỳ đó chỉ mới đến mà đã có thể chiếm mọi tiện nghi của đại nhân, nhưng theo ta thấy cô ấy cũng chỉ là một nữ tử đơn giản, tốt bụng chứ không ức hiếp ta như Mai Hương! "
" Ta không phải kiểu người dùng thủ đoạn để hãm hại kẻ khác, miễn còn sống ở đây thì ta sẽ im hơi lặng tiếng như lúc trước! Dù sao, đại nhân đã không còn quan tâm gì đến ta nữa rồi! " Đình Đình tỏ ra u sầu, cô ngồi xuống ghế sofa và bất đầu thêu thùa.
An Kỳ ngồi cho Yến Nhi xoa bóp lưng, quả nhiên cô ấy rất giỏi trong việc này, thật sự quá thoải mái.
Yến Nhi bảo từ hôm qua tới giờ Mai Hương cứ như một con thú hoang điên dại, cô ta lớn tiếng mắng các nha hoàn làm nghịch ý mình.
Trong phòng thì đập phá lung tung, trở nên vô cùng hỗn độn.
Vừa đêm qua Yến Nhi thấy Tử Uyên đang khóc vì một dấu bàn tay trên mặt, có vẻ là do Mai Hương làm.
" Chắc là do cô ta thiếu hơi của Kiều Long nên cứ làm quá lên, thật là tội nghiệp! Mà kệ cô ta đi, dù Mai Hương có quậy tưng bừng thì người chịu thiệt là bản thân cổ, chứ chẳng liên quan gì đến ta! " An Kỳ cứ bình thản nói.
…•.:°×═════════×°:.•…
Y Bình lựa chọn giờ nghỉ trưa để gặp a Bính, hắn ta là một kẻ xấu xa, nghiện cờ bạc nặng tuy nhiên lại có thân hình cường tráng thích hợp làm việc nặng.
Mọi nha hoàn trong phủ đều không thích a Bính vì hắn hay chọc ghẹo bọn họ
Một kẻ như hắn thì nhận tiền từ Y Bình liền mừng rỡ nhận lấy, có vô cùng đồng Kim Mã có lẽ đó là số tiền lớn nhất mà hắn từng cầm trong cuộc đời.
" A Bính, tiền trao cháo múc.
Ngươi phải làm cho tốt và không được trở về lại nơi đây, và tất nhiên … ta muốn An Kỳ phải bị hủy hoại hoàn toàn! "
" Ta biết rồi Y Bình, ta cũng chán cái phủ thiếu soái này tới tận cổ, mà làm sao cô lại có số tiền này vậy? Cô cũng chỉ là một nha hoàn thôi mà? "
" Ngươi đừng có mà nhiều chuyện, ta đi đây! " Y Bình xoay người rời đi để không bị ai khác nhận ra.
Bạn đang đọc bộ truyện Thiếu Soái Hãy Tha Cho Tôi Đi! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thiếu Soái Hãy Tha Cho Tôi Đi!, truyện Thiếu Soái Hãy Tha Cho Tôi Đi! , đọc truyện Thiếu Soái Hãy Tha Cho Tôi Đi! full , Thiếu Soái Hãy Tha Cho Tôi Đi! full , Thiếu Soái Hãy Tha Cho Tôi Đi! chương mới