TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Xiao Min
Beta: Sakura
Chuyện Bắc Nhung Vương phái sứ giả tới Đại Sở đương nhiên không thể giấu diếm được Định Vương phủ . Trong đại doanh Mặc gia quân, Diệp Ly nhìn sổ đen trong tay mới vừa được đưa đến, cau mày nói: “Bắc Nhung Vương lúc này phái sứ giả đến. . . Là bắt đầu không tín nhiệm Gia Luật Dã à?”
Mặc Tu Nghiêu cười nói: “Cũng không phải đến mức không tín nhiệm . Có điều . . mấy ngày nay Gia Luật Dã liên chiến liên bại, lãnh thổ đại quân Bắc Nhung hiện nay chiếm cứ cũng chưa bằng một nửa lúc đầu Bắc Nhung chiếm cứ Đại Sở đương nhiên Bắc Nhung Vương không hài lòng. Nhưng mà. . . tên sứ giả được chọn này cũng hơi thú vị. Chỉ sợ bây giờ Gia Luật Dã không tín nhiệm Bắc Nhung Vương đi.”
Diệp Ly chăm chú nhìn một chút, trầm ngâm chốc lát nói: “Cái này. . . Sứ giả là người của Gia Luật Hoằng ?”
Mặc Tu Nghiêu gật đầu, vẻ mặt thoạt nhìn cũng rất thỏa mãn, “Gia Luật Hoằng cuối cùng không có cô phụ kỳ vọng của Bản vương . Có thể làm được đến mức này. . . Có thể ổn thỏa vị trí Thái tử Bắc Nhung nhiều năm như vậy, quả nhiên cũng không phải là hạng người bình thường.”
“Gia Luật Hoằng muốn Gia Luật Dã hoài nghi Bắc Nhung Vương không tín nhiệm hắn, hiện nay khiến hắn ta sinh ra dị tâm? Hắn không sợ biến khéo thành vụng à, tương lai Gia Luật Dã sẽ trở lại Bắc Nhung tìm hắn phiền toái?” Diệp Ly nhướng mày nói. Mặc Tu Nghiêu cười nói: “Bởi vì hắn rất khẳng định, Gia Luật Dã sẽ về không được Bắc Nhung . Cho dù may mắn trở về. . . Cũng tuyệt đối không có thực lực tranh giành với hắn nữa.”
Diệp Ly gật đầu, suy nghĩ một chút lại lắc đầu nói: “Gia Luật Hoằng muốn điều khiển binh quyền của Gia Luật Dã , chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Ngược lại. . . sứ giả kia có thể sẽ mất tánh mạng.” Mặc dù gặp Gia Luật Dã không nhiều lắm, nhưng Diệp Ly cũng hơi hiểu tính tình hắn ta. Quả thật hắn rất có thể có hoài nghi Bắc Nhung Vương không tín nhiệm hắn mà sinh ra dị tâm, thậm chí làm một chút việc không nên làm. Nhưng Gia Luật Hoằng muốn nhúng chàm binh quyền không có dễ dàng như vậy, trừ phi Gia Luật Hoằng tự mình giá lâm, nếu không, người hắn phái tới chỉ sợ cuối cùng cũng sẽ chết ở trong tay Gia Luật Dã .
“Chúng ta có nên âm thầm giúp bọn họ một chút?” Diệp Ly hỏi.
Mặc Tu Nghiêu lắc đầu nói: “Không cần, Gia Luật Dã thích làm sao thì làm, nếu như hắn không giết được người của Gia Luật Hoằng , chúng ta cũng có thể giúp hắn một tay.” Diệp Ly mỉm cười suy nghĩ một lát thì đã hiểu ý của Mặc Tu Nghiêu. Bọn họ cùng Gia Luật Hoằng tạm thời hợp tác nhưng lại không phải là bằng hữu, đương nhiên cũng không đáng lúc nào cũng khắp nơi nghĩ tới giúp hắn. Hơn nữa, Gia Luật Hoằng muốn khống chế binh quyền, rút tướng sĩ Bắc Nhung về quan ngoại, mà Mặc Tu Nghiêu muốn toàn bộ binh lính Bắc Nhung này táng thân ở quan nội, hiển nhiên lập trường hai bên không giống nhau. Nếu Gia Luật Hoằng muốn cướp, vừa lúc để cho này hai huynh đệ tự giết lẫn nhau, bọn họ ngư ông đắc lợi.
Diệp Ly gật đầu, nhẹ nhàng cười nói: “Vương gia thật giỏi tính toán.”
Mặc Tu Nghiêu hơi có chút đắc ý cười với Diệp Ly một tiếng rồi nói: “Nương tử cũng cảm thấy vi phu hết sức thông minh có phải hay không?” Diệp Ly mỉm cười không nói, nhưng trong lòng thì âm thầm đổ mồ hôi. Tâm kế Mặc Tu Nghiêu đâu chỉ là thông minh? Cõi đời này người thông minh rất nhiều, nhưng cũng sẽ thiếu một chút gì đó. Nói thí dụ như Từ Hồng Vũ, hơi thiếu một chút dã tâm. Nữa ,nói thí dụ như công tử Thanh Trần, vừa thiếu một chút âm tàn , nhưng Mặc Tu Nghiêu không thiếu thứ gì. Quan trọng nhất là, hắn có thể ẩn giấu những thứ này dưới lớp áo ngoài vô hại, bằng không năm đó Mặc Cảnh Kỳ cũng không thể dung hắn nhiều năm như vậy. Thông minh, quyết đoán, ẩn nhẫn, dã tâm, âm tàn , đúng là Mặc Tu Nghiêu không thiếu mọi thứ. Cho nên hắn mới có thể một tay đem Định Vương phủ đang lảo đảo muốn ngã liền biến thành bộ dáng hôm nay. Cho nên hắn mới có thể từ nhiều năm trước bắt đầu bố cục, để cho ngày hôm nay ,thế cục trên thiên hạ đều ở trong lòng bàn tay của hắn.
“A Ly, chẳng lẽ Bản vương không thông minh sao?” Mặc Tu Nghiêu không thuận cứ cọ cọ trên người Diệp Ly, Diệp Ly bất đắc dĩ nói: “Trong thiên hạ ai dám nói Định Vương không thông minh?” Thật cảm thấy người có thể thông minh hơn Định Vương hoặc là kẻ ngu,hoặc là người thật sự thông minh. Loại trước sớm đã chết rồi, sau phía sau tuyệt đối biết cái gì có thể nói cái gì không thể nói.
Lúc này Mặc Tu Nghiêu mới thỏa mãn gật đầu, ở trên mặt Diệp Ly hôm một cái, “Cho nên, có thể trở thành ái thê của Bản vương, A Ly cũng là nữ nhân thông minh nhất .” Diệp Ly bất đắc dĩ liếc mắt, một tay đẩy gương mặt tuấn tú của hắn ra, nói: “Vương gia tính ở chỗ này tự biên tự diễn sao? Không sợ người khác chê cười?”
“Ai dám chê cười A Ly của Bản vương , Bản vương giết bọn họ.” Mặc Tu Nghiêu trầm giọng nói.
Rốt cục vẫn không nỡ đánh lên dung nhan tuấn mỹ của nam tử tóc trắng kia, Diệp Ly đổi thành đưa tay nắm mặt của hắn dùng sức nhéo. Mấy năm nay, Định Vương gia càng ngày càng không mặt mũi không có da , cùng với vương gia lúc mới gặp: ôn văn nhĩ nhã, hơi chút ít xa cách hơi thở tôn quý vương gia là một trời một vực. Diệp Ly thật sự hoài nghi ánh mắt mình lúc đó xảy ra vấn đề .
” Hóa ra A Ly thích mặt bổn vương sao? Yêu thích không buông tay được có phải hay không? Không sao, A Ly thích thì tùy A Ly nhéo.” Diệp Ly cũng không có nhéo đau Mặc Tu Nghiêu, cho nên Mặc tu Nghiêu cũng vui vẻ hưởng thụ, dứt khoát ngửa mặt nằm ở trên đùi Diệp Ly , nhắm mắt lại cười nói.
Bị hắn nói như thế, Diệp Ly thì ngược lại nhéo không nổi nữa. Chỉ đành phải ngượng ngùng thu tay, “Vương gia, ta phát hiện chàng càng ngày càng. . . . . .”
“Vương gia, thuộc hạ. . . . . .” Phượng Chi Dao vội vã đi vào đứng ngay tại cửa. Nhìn thoáng qua hai người bên trong, Phượng Chi Dao khắc sâu cảm giác trước kia ra cửa đã quên nhìn hoàng lịch. Ho nhẹ một tiếng, Phượng Chi Dao nghiêm trang nói: “Các ngài tiếp tục, thuộc hạ cáo lui.”
Mặc Tu Nghiêu ngồi dậy, không vui nhìn Phượng Chi Dao hỏi: “Chuyện gì?”
Phượng Chi Dao đung đưa đồ trong tay nói: “Cũng không phải chuyện lớn gì, tên sứ giả mới tới kia ở trong đại doanh Bắc Nhung , hình như sắp không được rồi.”
“Nhanh như vậy?” Diệp Ly tò mò nói. Mặc dù đã sớm liệu đến gã sứ giả kia sẽ không sống được lâu, nhưng vừa mới đến chưa được hai ngày , có phải quá nhanh hay không . Phượng Chi Dao nói: “Cái này . . . Nghe nói là khí hậu không hợp.” Khí hậu không hợp, tình huống cũng không phải là không có, nhưng nghiêm trọng đến mất mạng cũng là hiếm thấy. Hơn nữa bình thường ví dụ như từ cực bắc đến cực nam , hoặc là từ nơi lạnh và khô ráo đến nơi nóng ướt. Mặc dù phương bắc Đại Sở hơi khác Bắc Nhung, nhưng hiện tại mùa này tuyệt đối không khác nhau lắm. Nhưng mà so với Bắc Nhung, mùa đông cũng không lạnh hơn mà thôi , người nào sẽ tin tưởng sứ giả này bởi vì khí hậu không hợp mà chết? Nhưng có tin hay không không quan trọng, có lý do là được.
Mặc Tu Nghiêu suy nghĩ một chút, nói: “Bảo người đưa phong thư cho Gia Luật Hoằng đi, bọn hắn kịp tới cứu người hay không, cũng không phải là chuyện của Định Vương phủ.” Phượng Chi Dao sáng tỏ, gật đầu cười nói: “Thuộc hạ một lát, không. . . Ngày mai sẽ cho người ta đưa tin.” Đưa đến trong tay người của Gia Luật Hoằng ít nhất cũng là hai ba ngày sau, đợi thêm người của Gia Luật Hoằng chạy tới nữa, vừa lúc đủ thu thập gã sứ giả kia.
Xem một chút, hình như hết việc rồi, Phượng Chi Dao hết sức tự giác sờ sờ lỗ mũi nói: “Thuộc hạ cáo lui.”
Mặc Tu Nghiêu hừ nhẹ một tiếng khinh thường hắn ta. Phượng Chi Dao nhún nhún vai bản thân xoay người đi ra ngoài, đứng ở cửa lều lớn, Phượng Chi Dao yên lặng nhìn trời :bị hắn thấy cái chuyện kia, đỏ mặt xấu hổ không phải là Vương phi sao? Tại sao vẻ mặt Vương phi như thường, ngược lại là Vương gia đỏ mặt?
Nhìn vẻ mặt quỷ dị tiêu sái của Phượng Chi Dao đi rồi, Diệp Ly bên cạnh xem gương mặt tuấn tú của Mặc Tu Nghiêu bị bấm có hơi đỏ lên một chút, không khỏi buồn cười lên tiếng. Mặc Tu Nghiêu sờ sờ mặt của mình, cũng hiểu nàng đang cười cái gì. Bất đắc dĩ nhẹ giọng thở dài nói: “A Ly. . . Nếu cũng đã bị Phượng Chi Dao thấy được. . . . . .”
“Chàng muốn làm gì?” Diệp Ly cảnh giác nhìn chằm chằm hắn.
Mặc Tu Nghiêu nhào tới Diệp Ly, tâm tình vui vẻ vừa hôn vừa nói: “Nếu cũng đã bị thấy được, nếu Bản vương không làm chút gì chẳng phải đã phí để cho Phượng Tam cười một trận?”
“Mặc Tu Nghiêu!” Diệp Ly giả vờ giận, mắt đẹp nhìn chằm chằm hắn.
Tâm tình Mặc Tu Nghiêu khoái trá, nụ cười chân thành nhìn Diệp Ly, “Bản vương muốn ban ngày tuyên dâm!”
Diệp Ly đỏ mặt lên, giận nhìn chằm chằm hắn. Ban ngày tuyên dâm, loại chuyện này nói ra rất đáng được kiêu ngạo sao? Nhìn Mặc Tu Nghiêu cười đắc ý, Diệp Ly nhất thời buồn bực ngẩng đầu cắn mép môi hắn một cái. Mặc Tu Nghiêu sửng sốt, sau đó cười lên ha hả. Cúi đầu thưởng thức má đào của ái thê say sưa, mắt đẹp nén giận, “A Ly, A Ly. . . Nàng thật đẹp. . . . . .”
Diệp Ly còn chưa kịp phản ứng, đôi môi đỏ bừng liền bị người khác nhiệt tình nuốt lấy, trong nháy mắt hai người liền lâm vào lửa nóng triền miên lưu luyến . . . . . .
Cuộc chiến của Mặc gia quân với Bắc Nhung vẫn tiếp tục, nhưng bên trong đã phát sinh rất nhiều biến hóa quả thật không như người ngoài nói vậy. Vị kia mới vừa tới đại doanh Bắc Nhung, sứ giả mưu toan nhúng chàm binh quyền đại quân Bắc Nhung nhưngvài ngày sau bởi vì khí hậu không hợp mà chết. Đợi đến người của Gia Luật Hoằng chạy tới nhặt xác đã không kịp, đã bị Gia Luật Dã một mồi lửa đốt , ngay cả mảnh vụn cũng không còn dư lại.
Đương nhiên người của Gia Luật Hoằng giận tím mặt, nhưng đã thấy được thủ đoạn của Gia Luật Dã cũng không dám chính diện đối địch hắn nữa, trực tiếp viết một phong mật thư đưa về cho Vương đình Bắc Nhung, bẩm báo ngay trước mặt Bắc Nhung Vương .
Tất nhiên Bắc Nhung Vương giận dữ, vốn là Gia Luật Dã xuất binh tiến công Đại Sở, sau khi chiếm cứ Đại Sở tảng lớn thổ địa này thì công trận sặc sỡ có thể nói là đứng đầu trong hoàng tử và võ tướng Bắc Nhung. Lại bắt đầu mơ hồ không nghe chỉ huy rồi, sau đó ở Ly thành, lại để cho Thanh Y Na mà Bắc Nhung Vương đang sủng ái vô cớ bỏ mình. Sau khi Gia Luật Hoằng trở về đương nhiên không tránh được thêm dầu thêm mở, để cho Bắc Nhung Vương càng thêm có chút không yên lòng Gia Luật Dã. Nhưng cho dù như thế cũng không có cảm thấy Gia Luật Dã sẽ có dị tâm gì, cho nên thời điểm Gia Luật Dã cầu viện , Bắc Nhung Vương nói cũng không nói liền chọn Hách Liên Chân mà mình không quá thích, phái binh tăng viện đi. Lại không nghĩ, lần này mình chỉ phái người đi khiển trách hắn mấy câu, thì sứ giả đó lại vô duyên vô cớ chết đi . Nếu nói là cái gì khí hợp không hợp, Bắc Nhung Vương căn bản không tin. Bắc Nhung Vương sở dĩ phái hắn đi trước Đại Sở truyền chỉ, bởi vì hắn từng đi qua Đại Sở.
Sau khi Bắc Nhung Vương giận dữ, lập tức hạ lệnh chiếu Gia Luật Dã lập tức trở về Bắc Nhung, chiến sự giữa Mặc gia quân cùng binh quyền toàn bộ giao cho Thái tử Gia Luật Hoằng xử lý. Nhận được ý chỉ Bắc Nhung Vương, Gia Luật Hoằng mừng rỡ, không nói hai lời liền thu thập hành trang ra roi thúc ngựa chạy tới Đại Sở.
Trên chiến trường, mấy ngày nay đại quân Bắc Nhung và Mặc gia quân liên tục giao chiến cũng có thắng có bại. Nhưng chiến tuyến đại quân Bắc Nhung từ từ bắt đầu chuyển dời về phía sau. Hiện nay, ở phương bắc càng rét lạnh, cảnh nội Bắc Nhung lại càng đã ngàn dặm đóng băng vạn dặm tuyết bay. Vô luận là lương thực hay binh lính cũng cực kỳ khó khăn mà bổ sung thêm. Địa phương Đại Sở mà bọn họ sở chiếm cứ mấy năm này lại bị tao đạp đất cằn ngàn dặm, không có người ở. Vì vậy so với Mặc gia quân liên tục có lương thực thì các tướng sĩ Bắc Nhung mùa đông này trôi qua đáng được xưng là thống khổ rồi.
Một ngày kia, Mặc Tiểu Bảo hưng phấn từ màn trướng của mình lao ra, như gió xông vào trong đại trướng Mặc Tu Nghiêu, trong tay đắc ý quơ mấy tờ giấy tràn ngập chữ “Phụ vương! Mẫu thân! Con đã nghĩ ra!”
Lúc này đã gần cuối năm, Mặc Tu Nghiêu và Diệp Ly đang cùng các tướng lĩnh thương nghị bước kế tiếp nên làm như thế nào. Mặc dù bọn họ bên này mắt thấy nắm chắc phần thắng, nhưng phía nam bên kia đọ sức với Lôi Chấn đình quả thật cực kỳ khó khăn. Mặc dù có mấy lão tướng liên thủ khó khăn lắm mới ngăn cản được bước chân của Lôi Chấn đình, nhưng nếu như bọn họ bên này cứ kéo dài thì đợi đến sau khi đại quân Mặc Cảnh Lê chạy tới chỉ sợ thế cục tiền tuyến phía nam sẽ lập tức bại.
Bạn đang đọc bộ truyện Thịnh Thế Đích Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thịnh Thế Đích Phi, truyện Thịnh Thế Đích Phi , đọc truyện Thịnh Thế Đích Phi full , Thịnh Thế Đích Phi full , Thịnh Thế Đích Phi chương mới