TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Lý sư bá, đồ đạc của ta đã thu dọn xong rồi." Hòa Thuận đứng trên sân phơi thuốc, cầm một chiếc túi nhỏ đựng quần áo để thay.
Trong ba năm qua, Hoà Thuận đã lén lút uống Điều Hoà Đan sau lưng.
Vào ngày hôm kia, nàng đã đột phá tới Luyện Khí tầng 4.
Hiện tại có thể dời đến Trân Thảo Viên, thăng làm cao cấp dược đồng.
So với lúc mới đến, Hoà Thuận đã cao hơn nhiều.
Tác dụng của viên Linh Căn Đan kia đã ức chế Âm Chi Đan làm cơ thể nàng bắt đầu phát triển bình thường.
Hoà Thuận thay quần áo dược đồng cấp thấp trong Tiểu Miêu Viên ra, đổi thành quần áo cao cấp hơn.
Tuy vẫn là màu xám xịt nhưng quần đã được thay bằng váy, trông trưởng thành hơn rất nhiều, hơn nữa trên váy còn có thêm mấy vân chỉ màu đen.
Nàng cũng chẳng mang theo chăn ga, chỉ mang một bộ mới được cấp để thay, đợi Lý sư bá tới đón.
Nói về Lý sư bá, hắn có thái độ cũng không tồi với những cao cấp dược đồng.
Tuy đã làm đệ tử ở đây bốn năm nhưng Hoà Thuận rất ít nhìn thấy mặt Lý sư bá, cùng lắm chỉ nhìn thấy bóng dáng của hắn từ xa.
Hắn hoạt động chủ yếu ở Bảo Uyển và sân phơi thuốc, chuyện của Tiểu Miêu Viên thường được truyền cho cho các đệ tử làm thay nên rất khó gặp.
Lúc mới gặp gỡ, Hòa Thuận thiếu chút nữa nhận sai người, nàng vẫn cho là tu sĩ sẽ chú trọng dáng vẻ của họ trước mặt các đệ tử như những sư thúc, sư bá khác tùy thời xuất hiện đều là dáng vẻ đường đường, tiên phong đạo cốt.
Nhưng vị Lý sư bá này lại áo ngắn một thân để cho thuận tiện xuống dược điền, ống quần còn luôn luôn vén lên lộ ra cẳng chân rắn chắc.
So với làn da mềm mại như ngọc của các tu sĩ khác, làn da rám nắng của Lý sư bá nổi bật một cách lạ thường.
Lý sư bá thường nhìn có vẻ rất bận rộn, khi thấy Hoà Thuận đang đợi ở sân phơi thuốc, hắn ra lệnh cho hai đệ tử bày ra mười túi linh thảo thu thập được ngày hôm qua, kiểm kê đầy đủ xong mới dắt theo Hoà Thuận chạy thẳng đến Trân Thảo Viên.
Trước tiên băng qua rìa sân phơi thuốc, rồi đến chân cầu nhỏ phủ đầy mây mù, chỉ cần đi bộ vài bước là đến được Trân Thảo Viên.
Hòa Thuận ở phía sau Lý sư bá chỉ thấy phía trước một mảnh sương mù dày đặc màu trắng, làm cho người ta thấy không rõ cảnh vật.
Trong Trân Thảo Viên thậm chí còn có cấm chế.
Không giống Tiểu Miêu Viên chỉ có một lệnh cấm nhỏ để ngăn chặn các tiểu dược đồng hãm hại lẫn nhau, cấm chế ở đây xác định lớn hơn nhiều.
Lý sư bá lấy ra một lá Ngọc Phù, truyền linh lực vào rồi ném về phía trước.
Ngọc Phù chìm trong sương trắng, cuộn tròn như nước sôi, thoát ra một lối đi.
Thấy cấm chế được mở ra, Lý sư bá cùng Hoà Thuận đi vào, hắn không quên nhắc nhở: "Cấm chế này là để bảo vệ dược điền, không có Ngọc Phù thì không ai có thể vào được.
Ngay cả dược đồng trong vườn cũng phải nhờ vào nó mới có thể vào ra.
Nhớ kỹ không được tự ý tiến vào cấm chế, trong cấm chế này có sấm sét, không chỉ có bẫy người đâu."
Hòa Thuận cẩn thận nhìn về phía sương mù, quả nhiên lờ mờ thấy được mấy đạo lôi điện chợt lóe.
Trong lòng không khỏi nghĩ, lão già này, lập cấm chế mạnh như thế để phòng ai.
Mặt ngoài thì nói là vì sự an toàn cùng phòng ngừa có người tiến vào trộm dược, kỳ thực chắc lo sợ nhất chính là dược đồng vụng trộm chạy đi.
Ngay khi nàng đang suy nghĩ lung tung thì họ ra khỏi lối đi, một thung lũng rộng lớn xuất hiện trước mặt Hoà Thuận.
Toàn bộ Trân Thảo Viên được xây dựng trên một đỉnh núi độc lập.
Đỉnh núi rất kỳ lạ, ở giữa hoàn toàn lõm xuống, xung quanh là những bức tường đá dựng đứng.
Điều kỳ lạ nhất là trên các bức tường đá có một số khối đá nhô ra.
Trên đó trồng hoa và hàng rào tre xinh xắn, bên trong hàng rào có nhà cửa ruộng vườn, nhìn rất nhàn nhã.
Tuy nhiên, những bức tường đá như vậy không nhiều, toàn bộ Trân Thảo Viên chỉ có ba mươi, bốn mươi cái.
Hầu hết các nhà nhỏ đều được xây trên sườn dốc thoai thoải, là những ngôi nhà bằng tre xanh có khoảng sân nhỏ nằm ở vị trí cao thấp trên sườn dốc.
Giữa thung lũng là một hồ nước trong vắt, cạnh hồ có dược điền rộng lớn, vẫn còn đầy rẫy những dược đồng đang bận rộn làm việc.
Lý sư bá dẫn nàng lên sườn đồi, Hoà Thuận tự hỏi mấy người sống trên bức tường đá đó làm cách nào để về nhà được thì thấy trong số đó có người giẫm lá hình pháp khí bay tới bay lui, số lượng còn không ít, chỉ là bọn hắn cũng mặc đồng phục màu xám nhưng không phải nội môn đệ tử.
Hòa Thuận cảm thấy phi thường kinh ngạc, dược đồng không phải khống chế không tốt pháp khí phi hành sao, tại sao có nhiều Trúc Cơ dược đồng như vậy.
"Lý sư bá, những thứ ấy...sư huynh tỷ vì sao có thể ngự khí phi hành, bọn họ đều là Trúc Cơ kỳ hả?" Hòa Thuận trăm mối ngờ không giải được, đành phải hỏi Lý sư bá.
Lý sư bá ngẩng đầu liếc mắt nhìn không trung, nói với nàng: "Đó là một loại phi lá giản dị phi hành pháp khí, lúc sử dụng chỉ cần rót vào một tia linh lực là đủ, lúc phi hành không cần dùng linh lực ngự động.
Là hình không điện, tốc độ rất thong thả, hơn nữa còn là tiêu hao phẩm, còn phải bỏ thêm linh thạch mới dùng được."
Hòa Thuận có chút không hiểu lại hỏi: "Sư bá, vì sao ta ở môn trung chưa từng thấy qua, nội môn các sư huynh Luyện Khí không sử dụng loại pháp khí này à?"
Lý sư phụ mỉm cười đáp: "Bọn họ có nhiều linh thạch như vậy, chiếc lá bay này cũng chỉ đủ dùng trong một tháng.
Nếu cần phải bay, sư phụ họ sẽ cấp bùa bay.
Không cần sử dụng thứ này, hơn nữa phi hành này bay quá chậm, chỉ thích hợp đi lại ở những nơi nhỏ hẹp thôi."
"Một năm kia không phải ít nhất cũng phải dùng tới mười hai khối linh thạch hạ phẩm sao, các sư huynh ở đây vậy mà có tiền thế."
Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của nàng, Lý sư bá cười nói: "Chỉ cần làm việc chăm chỉ là có thể giàu có như vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiên Trúc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tiên Trúc, truyện Tiên Trúc , đọc truyện Tiên Trúc full , Tiên Trúc full , Tiên Trúc chương mới