Mục đích chủ yếu Tư Nam Yên tới đây chính là tới tìm mình.
Nếu đã như thế, vậy tạm thời sẽ không làm chuyện gì quá đáng.
- Tu hành trước đi.
Ôn Tri Hành khoanh chân ngồi xuống.
Hắn vừa mới bước vào Huyền Diệu cảnh, còn cần tiếp tục cọ rửa sương mù trên thức hải.
Bất kể như thế nào, tu hành vẫn là xếp hạng thứ nhất.
Chờ thực lực của hắn tăng lên, Tư Nam Yên này chính là cái rắm.
Đến lúc đó để cho mông nàng vểnh lên thì phải vểnh lên, muốn xoay người cũng không được.
Khâu Oanh Nhi ở Tế Hồn Phiên hẳn cũng rất tịch mịch, không thể để nàng chờ lâu.
* * *
Một ngày thời gian lại lần nữa trôi qua.
Sương mù trên thức hải lần nữa tiêu tán không ít.
Những người khác đều chỉ có thể dùng tự thân linh khí để chậm rãi cọ rửa, linh khí tiêu hao không có cũng chỉ có thể dừng lại tu luyện.
Hơn nữa sương mù càng sâu, càng dày đặc, rất khó cọ rửa.
Đây cũng là bình cảnh của tu hành.
Mà Ôn Tri Hành mượn Chúc Thiên Giao Long Quan muốn ngưng tụ linh khí Giao Long, cắn nuốt hắc vụ, tốc độ rất nhanh.
Mặc kệ ngươi sương đen nhiều hay ít, đều bị loại bỏ trong một hơi.
Ôn Tri Hành thậm chí còn có kh nhất tâm nhị dụng.
Tại tu hành đồng sự, còn dùng Luyện Ngục Dung Lô cắn nuốt những linh khí trước kia lấy được.
Linh khí thôn phệ càng nhiều, uy năng của Luyện Ngục Dung Lô càng mạnh, tốc độ dung luyện cũng sẽ càng nhanh.
Đây là khoản đầu tư thực sự lớn.
Người bình thường không chịu nổi tiêu hao như vậy.
Cốc cốc cốc!
Đúng lúc này, ngoài phòng, có tiếng gõ cửa vang lên.
- Vương sư đệ, là ta, Hứa Thanh.
Ôn Tri Hành tâm niệm khẽ động, đứng dậy đẩy cửa phòng ra, chắp tay cười nói:
- Hứa sư huynh.
- Vương sư đệ.
Từ Thanh đáp lễ mà cười, trong tay gã cầm vài món vật phẩm,
- Những thứ này là cho ngươi.
- Cho ta?
Ôn Tri Hành nhận lấy.
Một cái Chính Dương tông lệnh bài, một khối ngọc giản công pháp, hai đạo bào đệ tử ngoại môn, mười khối hạ phẩm linh thạch, đồng thời còn có một bình Tụ Linh Đan.
- Sư đệ, ngày đó vội vàng, những thứ này đều phải xin, gần đây mới phát xuống.
Hứa Thanh giải thích:
- Ngày sau, mỗi tháng ngươi đều có thể lĩnh mười khối hạ phẩm linh thạch cùng nhất phẩm Tụ Linh Đan.
- Đa tạ sư huynh.
Ôn Tri Hành gật đầu trực tiếp thu vào trong đai lưng Càn Khôn.
Hắn cũng không để ý.
Những thứ này đối với hắn có cũng được mà không có cũng không sao.
Hắn cũng quá giàu có.
- Đúng rồi, Vương sư đệ, ngươi vừa mới gia nhập tông môn, ngươi có điều không biết, đệ tử ngoại môn chúng ta mỗi tháng đều cần hoàn thành một cái nhiệm vụ tông môn mới được.
Từ Thanh lại nói.
- Nhiệm vụ tông môn?
Ôn Tri Hành kinh ngạc.
- Ưm, tông môn cho đan dược, cho công pháp, cho linh thạch, tự nhiên cũng không phải tới nuôi người rảnh rỗi.
Ôn Tri Hành nghe vậy gật gật đầu.
Ta cũng vậy.
Vì phát triển bền vững, đồng thời cũng có thể để cho đệ tử được rèn luyện.
- Sư huynh, vậy không biết nhiệm vụ tháng này của ta là gì?
Ôn Tri Hành nghĩ nghĩ mở miệng.
- Nhiệm vụ tông môn tháng này đều hoàn thành không nhiều lắm, hiện tại chỉ còn lại có một cái đi trước trấn ma hầm, nhiệm vụ săn giết ma vật, thời gian vừa vặn là hôm nay.
Từ Thanh sớm biết Ôn Tri sẽ hỏi, đã chuẩn bị tốt mọi thứ.
Ngay cả nhiệm vụ cũng giúp hắn lĩnh.
Nói xong, trong tay xuất hiện một ngọc giản nhiệm vụ.
Bên trong chính là nội dung cụ thể của nhiệm vụ, còn có địa điểm.
- Săn giết ma vật?
Ôn Tri Hành ngẩn ra.
Trong Chính Dương Tông còn có thứ này.
- Vương sư đệ, không cần khẩn trương, Trấn Ma Hầm ở trong tông môn, nhiệm vụ này đều do đệ tử nội môn dẫn đội, bình thường sẽ không xảy ra chuyện.
Từ Thanh lại cười cười.
- Đệ tử nội môn dẫn đội sao?
Ôn Tri Hành gật đầu, lại hỏi:
- Vậy không biết đệ tử nội môn dẫn đội lần này là?
- Là ta.
Phía sau, một tiếng cười duyên truyền đến.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!