Chờ một chút, Thi Cốt Ma cảnh thứ năm chết như thế nào!
Hai mắt Bạch Lộ Thu hơi nheo lại.
Nàng liên tục xác nhận, khí tức Thi Cốt Ma lưu lại trước mắt đúng là cảnh giới thứ năm.
Bằng cách nào?
Chẳng lẽ có người cứu bọn họ sao?
- Bạch sư tỷ, người đã về rồi.
Đột nhiên, giọng nói của Ôn Tri Hành vang lên bên tai nàng, điều này làm cho Bạch Lộ Thu giật mình.
- Ngươi..
Bạch Lộ Thu quay đầu lại, chỉ thấy Ôn Tri Hành đang ngồi ngay ngắn sau lưng nàng, yên lặng nhìn nàng.
Nhìn bộ dáng Ôn Tri Hành, rõ ràng vẫn luôn ở đây.
Mà nàng vừa rồi cư nhiên không có phát hiện trong đại sảnh này cư nhiên còn có một người.
- Bạch sư tỷ.
Ôn Tri Hành đứng dậy, trên mặt mang theo nụ cười nhạt.
- Các ngươi.. không sao chứ?
Thấy Ôn Tri Hành đang cười, Bạch Lộ Thu lập tức cảm thấy an tâm.
- Không có chuyện gì.
Ôn Tri Hành lắc đầu.
- Tốt rồi, những người khác thì sao?
Bạch Lộ Thu thở dài một hơi, lại vội vàng hỏi.
- Bạch sư tỷ không cần lo lắng, Liễu sư tỷ bị trọng thương, hiện tại bị yêu ma chi khí xâm lấn, đang lâm vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma.
Ôn Tri Hành suy nghĩ một chút, chậm rãi mở miệng:
- Mà xương cốt toàn thân Trương sư huynh bị đánh nát bấy, hiện tại đang nằm, tạm thời không dậy nổi, về phần những người khác, lúc trước gặp phải yêu ma đã bỏ chạy, sau đó không trở về nữa.
Bạch Lộ Thu:.
Nàng hơi chóng mặt.
Chờ một chút, hiện tại loại thương thế cấp bậc này, đã bị phân loại đến [không có chuyện gì] rồi sao?
- Dù sao một người cũng không chết.
Ôn Tri Hành cười ha hả nói.
Đối với hắn mà nói, chỉ cần không chết, coi như không có chuyện gì.
- Ngươi.. nói đúng..
Bạch Lộ Thu sửng sốt, sau đó gật gật đầu.
Quả thật, ít nhất cũng chưa chết.
- Ở đâu?
Bạch Lộ Thu tự nhiên không yên lòng, nhất là Liễu Thanh Đại, tẩu hỏa nhập ma một cái không tốt, cũng sẽ chết người.
- Phòng khách.
- Dẫn ta đi xem một chút.
Nàng hiện tại cũng không có thời gian rối rắm đám người Hoa Hữu Dung là chuyện gì xảy ra.
Cũng không quản được hai thi cốt ma kia chết như thế nào.
Mấu chốt nhất vẫn là xem người thế nào, những thứ khác sau lại nói.
Sau một lúc lâu, Bạch Lộ Thu từ trong phòng hai người lui ra.
Cũng may, Liễu Thanh Đại cùng Trương Thiên Thành quả thật đều không lo tính mạng, vấn đề không lớn.
- Vương sư đệ, sao ngươi không bị thương?
Bạch Lộ Thu đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, đưa mắt nhìn Ôn Tri Hành.
Lạ thật.
Vừa rồi chiến đấu kịch liệt như vậy, trên người Ôn Tri Hành một chút thương thế cũng không có.
- Ta bị chút nội thương.
Ôn Tri Hành thuận miệng trả lời.
- Thật sao? Nói đi, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lần này, Bạch Lộ Thu rốt cục trầm giọng bắt đầu hỏi.
- Cũng không sao, chỉ là ngươi vừa đi, Hoa Hữu Dung liền mang theo bốn người khác đi, nói là giúp ngươi cùng nhau đuổi theo, sau đó chính là hai Thi Cốt Ma này muốn động thủ với chúng ta, cuối cùng bị ta giết.
Ôn Tri Hành cũng không giấu diếm, trực tiếp nói rõ ngọn nguồn.
Cũng không có gì phải giấu.
Lúc trước hắn xuất thủ, là bị Trương Thiên Thành cùng Liễu Thanh Đại nhìn thấy.
Chuyện sau đó, cho dù hai người không nhìn thấy, cũng sẽ đoán được.
Ôn Tri Hành có tự tin với mình, thực lực bại lộ cũng không phải đại sự gì, lại tăng vọt vài lần là được.
- Đều là ngươi giết?
Cái miệng nhỏ nhắn đầy đặn của Bạch Lộ Thu khẽ nhếch, trong đôi mắt thủy nhuận toát ra một tia không thể tin.
[Dương khí của ngươi tràn đầy, có thể phóng thích!]
Ôn Tri Hành:?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!