Gần đây nhất, vài lần liên tục, phàm là có người đến thu phí bảo hộ cậu
đều chạy thoát, mỗi lần hành động cũng rất nhanh chóng, chính cậu cũng
nghĩ bản thân rất may mắn.
Nhưng Yến Bạch Thu cũng không vì thế mà thả lỏng cảnh giác, cậu có cảm giác những người này hình như là đã chú ý đến mình.
Không thể trở về nhà, nếu như những người này đi theo cậu về tận nhà, vậy sẽ
rất phiền toái, Yến Bạch Thu theo bản năng tìm một chỗ trốn, nhìn mấy
người theo đuôi đã mất dấu mình, oán giận nửa ngày mới tản đi.
Đợi hồi lâu, thẳng đến khi những người này đã rời đi, Yến Bạch Thu cũng
không đi ra, cho đến khi hoàn toàn không có cảm giác bị theo dõi, Yến
Bạch Thu mới đi ra.
Mấy ngày liền, bởi vì có người theo dõi, Yến Bạch Thu cũng biết mình đã trở thành cái đinh trong mắt của nhóm người
gọi là Thập tam gia kia. Thập Tam gia kia là đệ đệ của phu nhân tri phủ
huyện, vẫn luôn kiêu ngạo ương ngạnh, cướp đoạt mồ hôi nước mắt của nhân dân, Thái Hòa huyện to như vậy, bá tánh bị ức cũng chỉ có thể giận mà
không dám nói gì.
Liên tục vài ngày nghỉ ở nhà, Yến Bạch Thu cũng không rảnh rỗi, nghiên cứu đồ ăn vặt mới, tận lực tìm ra món có phí tổn thấp, hương vị ngon, phù hợp với khẩu vị mọi người.
Chảo đặt làm cũng đã được làm xong, thời điểm Yến Bạch Thu nhận được thành phẩm, tâm tình phi thường không tồi, thêm tiền cũng coi như hợp lý, tuy rằng mất
mấy trăm văn tiền, nhưng có chảo này rồi, năng suất cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Bếp lò cũng mua, còn mua thêm mấy khối than đá chuyên
dụng, nấu nướng liền thuận tiện hơn nhiều, chỉ là bếp lò có chút cồng
kềnh, khi chạy trốn có chút phiền phức, mấy ngày nay không nên thị trấn
bày quán, cậu vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, thế nhưng trừ bỏ việc lo
chạy trốn, đôi mắt để ý xung quanh, thực sự không còn biện pháp khác.
Trừ phi ở trên trấn mở được một cửa hàng mặt tiền, mấy tên gia hỏa chuyên ức hiếp kẻ yếu này mới thiện bãi cam hưu.
Thu phí thì thu phí đi, Yến Bạch Thu tự nói với chính mình, không thể bởi vì sợ hãi đám người đó mà không mở quán được.
Cậu mấy ngày này không đi bán, khi ở nhà đều làm chút Lương Bì.
Ở huyện Thái Hòa này, cậu chưa thấy ai bán món lương bì này cả, làm cũng
rất dễ, chỉ cần một chút hành lá, rau thơm, một ít sa tế, hương vị lại
rất ngon.
Lần đầu tiên ăn món lương bì này, người một nhà đều cảm thấy mới lạ, hoàn toàn không thể nghĩ tới món này lại được làm ra từ
bột mì.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiểu Địa Chủ tại truyen35.shop
Nửa trong suốt, hơi mỏng, ăn trong miệng cảm giác rất co dãn, hương vị thập phần không tồi.
Cái loại cảm giác này quá mới mẻ, tuy rằng bột mì là loại đồ ăn tinh xảo,
nhưng người bình thường vẫn có thể ăn tới, cho nên lúc Yến Bạch Thu làm
món này, cả nhà đều hỗ trợ.
Trước một ngày, bắt đầu làm lương bì, còn có các loại nhân.
Bởi vì điều kiện có hạn, cho nên làm lương bì cuốn chủ yếu là rau dưa, tỷ
như dưa chuột được cắt thành sợi, cà rốt sợi, mầm giá. Bởi vì thịt giá
có chút cao, nên chỉ có thể thay thế bằng lòng heo, ở đây người bình
thường cũng hay ăn lòng heo, so với thịt heo thì tiện nghi hơn một chút, nhưng cũng chẳng tiện nghi hơn bao nhiêu.
Nhưng mà hiện tại, có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm.
Chuẩn bị tốt lương bì cuốn, Yến Bạch Thu dùng cái đế nồi vừa mới đặt làm đựng một ít vỏ bánh, cũng gói lại rau củ cùng thịt heo, những thứ này chuẩn
bị tốt, ngày mai đi trấn trên, lúc có khách nhân, trực tiếp cho vỏ bánh
lên chảo nóng, cho thêm các loại nguyên liệu, tạo thành hình tròn, là
phiên bản của bánh kếp, bánh trứng thời hiện đại.
Tính toán xong, Yến Bạch Thu cũng tràn đầy tin tưởng, sáng sớm, bởi vì có nhiều đồ đạc, không chỉ là vỏ lạnh, vỏ bánh tráng cũng đem theo không ít, không đến
mười cân thì cũng phải bảy tám cân, những thứ này còn chưa tính, còn có
đồ ăn kèm, lòng heo, cả gia vị nữa, cho nên lúc lên trấn trên, Yến Bạch
Sinh cũng đi cùng.
Yến Bạch Sinh biết tình huống thu phí bảo hộ ở trấn trên, nhi tử tuy rằng không nói gì, hắn vẫn không ngừng nhắc nhở.
“Cầu Cầu, chớ chọc những người này, bọn họ đòi tiền liền đưa cho bọn họ, có
biết không?” Hiện tại không có quyền cũng không có thế, nếu hai bên đối
đầu, bị khi dễ hoàn toàn là chính mình.
Yến Bạch Thu gật gật đầu, trong miệng đáp ứng nói:“Ta đã biết.”
Kỳ thực trong lòng cậu cũng không chắc chắn.
Vì đi sớm nên chiếm được vị trí không tồi, ngồi ở một ngã tư lớn của trấn
trên, ngoại trừ vài quán lớn quen thuộc, còn lại đều là mấy sạp không cố định, cho nên không có đặc biệt quy định vị trí, ai tới sớm liền chiếm
được chỗ thôi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!