Bà ấy không mong sẽ được gặp lại nhau, chỉ hy vọng mọi người đều sống tốt, Túc Bảo sống tốt, Ngọc Nhi sống tốt, bọn nhỏ đều sống tốt… như vậy là đủ rồi.
Tô Cẩm Ngọc nhìn bà cụ Tô tập tễnh rời đi, đột nhiên suy nghĩ thông suốt.
Có gặp hay không chỉ là một sự lựa chọn, không phải là kết quả…
Sắc trời tối đen như mực, nhà tù về đêm dường như bị bao phủ bởi một tầng kết giới trong suốt vậy.
Kỷ Trường kiểm tra đi kiểm tra lại, cau mày.
Quỷ xui xẻo là ác quỷ, nhưng nơi này lại có thể giam giữ ác quỷ… quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi.
“Có người đang lén lút làm gì sau lưng à?” Kỷ Trường trầm tư.
Hắn nhìn nhà tù giống như đang bị bao phủ bởi một hình bán nguyệt, tìm thấy mấy tấm thẻ bài bị chôn ở tám hướng, chứng minh có người đang sử dụng nhà tù này để trấn áp thứ gì đó.
Nhưng hắn vẫn chưa tìm được người đó nên không biết là ai động tay động chân, hiện tại chỉ có thể chờ đợi mà thôi.
Hôm nay thứ bảy, Tô Nhất Trần không tới công ty, ngồi ở trong phòng ăn ăn sáng.
Sáng sớm Mộc Quy Phàm đã đi chạy bộ, ngoài việc chạy bộ thì bình thường anh còn hay tới quân bộ một chuyến, năm giờ sáng đã ra khỏi nhà thì tới tầm khoảng hơn chín giờ sẽ quay trở về.
Tô Nhạc Phi với Tô Tử Lâm thì cần phải đi giám sát công trình, Tô Ý Thâm là bác sĩ, gần như không có ngày nghỉ cuối tuần, thời gian bay trên trời của Tô Việt Phi thì càng không có quy luật hơn, Tô Lạc vào đoàn phim thì sẽ thường sẽ biến mất trong khoảng từ mấy tháng đến nửa năm…
Thế nên hiện tại thời gian Tô Nhất Trần và Mộc Quy Phàm ở nhà cũng nhiều hơn.
Đám nhóc con được nghỉ hè là vui vẻ nhất, cả đám đều ngủ nướng, tám giờ sáng cũng chưa thấy đứa nào dậy.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!