"Hai người các anh có bao nhiêu chủ đề có thể tán gẫu?"
Đôi mắt đào hoa của Phó Ấu Sanh mở đến mức tròn xoe, kinh ngạc nhìn bọn họ.
Giọng nói mát lạnh sạch sẽ của Thẩm Hành Chu truyền ra thông qua micro: "Thịnh tình của Ân tổng thật khó từ chối."
Vốn dĩ anh ấy chỉ là muốn trò chuyện với tiểu bảo bối Sanh Sanh.
Ai biết Ân tổng lại có thể vô sỉ như vậy, giữa đường xen vào.
Chờ Phó Ấu Sanh vừa đi, Ân Mặc rõ ràng ngay cả giả vờ cũng không thèm giả, trực tiếp cầm máy tính bảng xử lý công vụ ngay trước mặt anh ấy.
Tự nhiên.
Thẩm Hành chu càng lười phải giả vờ.
Cũng bắt đầu xử lý công vụ.
Vì thế hai người, mặt đối mặt video, tự lo công việc của mình.
Không ai nói chuyện.
Cho đến khi có tiếng bước chân của Phó Ấu Sanh truyền tới, Thẩm Hành Chu nhìn thấy Ân Mặc đột nhiên đặt máy tính bảng lên giường.
Lập tức cũng cất văn kiện công việc của mình đi.
Phó Ấu Sanh nghi ngờ nhìn Ân Mặc.
Anh có thể nhiệt tình với Thẩm Hành Chu?
"Anh thịnh tình cái gì vậy?"
Ân Mặc bị Thẩm Hành Chu chơi khăm, dĩ nhiên phải bày ra thái độ thịnh tình.
Khóe môi anh nhếch lên, chợt mỉm cười ấm giọng nói: "Ừm, anh thịnh tình mời Thẩm tổng đến tham dự hôn lễ của chúng ta, đồng thời làm phù rể."
Thẩm Hành Chu: "......"
Phó Ấu Sanh: "......"
Ân Mặc có lẽ cảm thấy những gì mình nói không đủ thịnh tình, tiếp tục nói: "Nếu như Thẩm tổng bằng lòng, cũng có thể để cho anh làm phù dâu, tôi không ngại."
Thẩm Hành Chu bỗng nhiên trầm thấp cười một tiếng: "Nếu như Ân tổng không ngại, tôi đây càng không ngại."
"Nắm tay Ấu Ấu tham gia hôn lễ, là ước mơ từ nhỏ đến lớn của tôi."
Ngay sau đó chậm rãi nói: "Hồi nhỏ Ấu Ấu còn nói muốn gả cho anh Hành Chu."
+
Giây tiếp theo.
Ánh mắt của Ân Mặc lập tức lạnh xuống.
Hai người đàn ông, cách màn hình, xa xa nhìn nhau.
=================
Chương truyện này được set pass. Tìm pass và đọc full chương tại wordpress.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!