Năm năm trước Phó Ngộ Bạch ký hợp đồng với Hắc Khuyển Entertainment, mục đích hắn bước chân vào giới giải trí chỉ là để dạo chơi, ai ngờ một
bước liền hồng*. Cũng vì nguyên nhân đó nên hắn chỉ muốn hát, nhảy thi
thoảng đóng phim theo sở thích mà thôi, tài nguyên hay nhân khí* thế nào cũng không quan trọng. Cho nên mặc kệ Hắc Khuyển Entertainment có khốn
nạn thế nào trong mắt mọi người, hắn cũng chưa từng có ý định huỷ hợp
đồng.
Hồng: trở nên nổi tiếng
Nhân khí: độ nổi tiếng
Cho đến khi Trầm Mặc chạm vào điểm giới hạn của hắn, bầy mưu bỏ thuốc.
Chính điều này đã làm Phó Ngộ Bạch tức giận nên mới quyết định huỷ hợp
đồng.
Vốn hắn còn tưởng Trầm Mặc sẽ làm mọi cách để ngăn cản chuyện này lại, nhưng ai mà ngờ được, mọi chuyện lại thuận lợi.
Thuận lợi đến mức........ Hết sức kỳ lạ.
Phó Ngộ Bạch nhìn về phía Trầm Mặc, vẫn là gương mặt đấy không có gì thay
đổi. Có chăng chỉ là khí chất không giống như ngày trước.
Trước
đây Trầm Mặc luôn mang một khí chất đáng khinh, trên mặt lúc nào cũng
treo một nụ cười dầu mỡ, làm phí cả một gương mặt đẹp.
Nhưng hôm
nay Trầm Mặc lại mặc một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ, nụ cười trong
trẻo, đôi mắt lại sáng ngời, ngồi ngay ngắn ở đó, như thể biến thành một người khác.
Khiến cậu trở lên khá xinh đẹp.
Lúc ấy Trầm
Mặc dường như có thể cảm nhận được ánh mắt đánh giá của hắn, nên có chút ngại ngùng mất tự nhiên mà quay mặt đi, một màu hồng nhạt bắt đầu lan
từ cổ đến khuôn mặt, môi cậu thì mím chặt.
Làm Phó Ngộ Bạch không thể không nhớ tới cái đêm bản thân bị bỏ thuốc, rồi cái cảm giác cắn
nên đôi môi rất đỗi mềm mại của của Trầm Mặc.
Phó Ngộ Bạch mặt không đổi sắc rồi mà thu hồi tầm mắt, nhìn vào tờ đơn huỷ hợp đồng trong tay.
Ba chữ này mang ý nghĩa là hắn cùng Hắc Khuyển Entertainment đã hoàn toàn chấm dứt.
............
Sau khi Phó Ngộ Bạch rời đi, Trầm Mặc cầm tờ đơn huỷ hợp đồng nằm ngửa trên ghế. Nụ cười từ từ hiện lên trên môi, rồi đến cả gương mặt cũng bắt đầu có chút run rẩy vì cố kìm nén tiếng cười, nhưng chỉ một lát sau cậu
cũng không nhịn được mà cười lớn.
"Ha ha ha ha ha ha...."
Tốt quá đi!
Bảo bối nhà cậu cuối cùng cũng thoát được biển khổ rồi!
Từ nay về sau, Phó Ngộ Bạch với Hắc Khuyển Entertainment chẳng còn liên quan gì với nhau cả!
Điều này khiến Trầm Mặc vô cùng vui vẻ, tâm nguyện nhiều năm của cậu cuối cùng cũng thành hiện thực rồi!
Cách âm ở văn phòng không tốt lắm, nên tiếng cười của cậu liền lọt vào tai
các nhân viên ở công ty. Nhóm nhân viên vừa mới thấy Phó Ngộ rời đi,
liền bắt đầu sôi nổi bàn tán.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!