TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đi bộ trở lại địa điểm của gia đình, nhóm phụ thân đang chơi cờ vua, trong khi hai mẫu thân lấy laptop ra để xem bộ phim tối qua đã tải về. Trên hai bàn đá có đồ nướng, các trưởng bối vừa ăn vừa giải trí, nhưng lại đột nhiên khiến Giản Ý Chi cùng Phó An Nhiên có chút không thoải mái.
Phương Thục Tĩnh vừa thấy hai người quay lại, vội vàng ra hiệu: "An Nhiên, Ý Chi, mau tới đây, phim này hay lắm."
Phó An Nhiên lắc lắc đầu: "Mẹ cùng dì xem đi, con không xem."
Giản Ý Chi cũng cười nói: "Con cũng không xem đâu. Con đi dạo xung quanh một lúc, chút nữa sẽ quay lại." Nói xong, nàng quay đầu lại nhìn Phó An Nhiên, có chút không đành lòng, nhẹ giọng hỏi "An Nhiên, đi cùng không?"
Phó An Nhiên vui vẻ đáp ứng: "Vâng."
Hiếm thấy có thể cùng Giản Ý Chi thân cận như vậy, không phải vì mối quan hệ giữa cha mẹ, mà chỉ đơn giản là vì hai người nguyện ý, cũng là vì hai người đang dần quen thuộc với nhau. Có thể cùng một người mình ngưỡng mộ dần dần quen thuộc, cảm giác cũng thật tốt.
Phía sau khu đồ nướng này là sông, đi bộ xuống cầu thang là bờ kè để khách hàng và khách du lịch đi dạo. Một vài khách hàng ở khu đồ nướng sẽ xuống đi dạo tiêu hóa một chút.
Giản Ý Chi đặt tách trà xuống, trong lúc đi dạo thỉnh thoảng nhấp một ngụm, dọc theo đường đi cũng không có nói chuyện, nàng không khỏi quay đầu nhìn Phó An Nhiên, vừa vặn đối phương cũng nhìn nàng.
Giản Ý Chi chủ động nói: "Em không muốn uống trà sao? Hôm nay ăn thịt nướng cho nên mẹ tôi đặc biệt chuẩn bị để thanh nhiệt giải độc."
Phó An Nhiên chắp tay sau lưng gật đầu: "Chút nữa em uống sau."
Giản Ý Chi cười cười, nâng cằm lên, hướng băng ghế đá trước mặt: "Chúng ta ngồi đây một chút đi."
Hai người dừng lại ngồi xuống, Phó An Nhiên quay đầu nhìn đường nét nhu hòa trên sườn mặt của Giản Ý Chi, hỏi ra câu hỏi vừa rồi giấu trong lòng: "Học tỷ, người vừa rồi là bạn học của chị sao?"
Nữ nhân kia đối với Giản Ý Chi làm động tác có chút ái muội, từ xa cô chỉ cảm thấy nữ nhân kia rất thân cận với Giản Ý Chi. Mặc dù Giản Ý Chi không nhiệt tình nhưng cũng không từ chối.
Giản Ý Chi vốn đang nhìn đoàn thuyền đánh cá trên sông, nghe xong liền quay sang nhìn Phó An Nhiên, "Không phải, cô ấy là khách hàng của Khinh Hàn. Quãng thời gian trước, bởi vì chồng cô ấy ngoại tình cho nên khởi tố ly hôn. Em quen biết sao?"
"Em không quen biết, chỉ vì vừa rồi chị cùng cô ấy nói chuyện một lúc, em liền tưởng là bằng hữu của chị."
Nếu Phó An Nhiên quen biết một người như vậy, cô cũng sẽ không quá thân cận, bởi vì cô không thích người tùy tiện. Thỉnh thoảng làm quen với nhau cũng không sao, theo Giản Ý Chi giới thiệu hẳn người này là tự tới làm quen.
"Nếu em nhìn thấy từng khách hàng của tôi, em sẽ nghĩ chúng ta giống như bằng hữu." Giản Ý Chi nhàn nhạt giương khóe môi, trong nụ cười không có một tia ấm áp. Đúng hơn là có chút lạnh, cười như không cười, nụ cười này không quá chân thực.
Bởi vì biểu hiện này của Giản Ý Chi, Phó An Nhiên hiếm thấy cau mày, cô khẽ cắn môi, nhẹ giọng hỏi: "Vậy giữa chúng ta có thể tính là bằng hữul không? Là bằng hữu chân chính."
Bằng hữu chân chính, có thể nói chuyện trên trời dưới đất, có thể hẹn lẫn nhau, cũng có thể khi người khác hỏi sẽ khẳng định trả lời một câu "Cô ấy là bằng hữu của tôi", mà không phải lạnh nhạt một câu "Không phải".
Phó An Nhiên muốn cùng Giản Ý Chi trở thành loại bằng hữu như vậy. Trước kia nàng đã sớm có ý nghĩ này, nhưng vì trước kia tốt hơn là không nên quá thân cận, cho nên liền bị chôn vùi trong lòng.
Có tiếng cười trầm thấp vang lên, hai tay Giản Ý Chi nâng tách trà, hứng thú nhìn Phó An Nhiên, nụ cười làm cho người ta cảm thấy thân cận, "Em trực tiếp hỏi tôi như vậy a, nếu như tôi từ chối thì phải làm sao đây?"
"A ..." Phó An Nhiên sững sờ, ánh mắt mong đợi chuyển sang một chút buồn bã.
Giản Ý Chi buồn cười duỗi tay sờ sờ đầu của cô, "Chúng ta là bằng hữu, tôi không có từ chối, chuyện này tốt như vậy sao?"
Động tác của Giản Ý Chi vừa nhẹ vừa nhu, đầu ngón tay mềm mại nhẹ nhàng trên tóc cô, có một loại hấp dẫn kỳ lạ, hai má Phó An Nhiên khẽ ửng đỏ, có chút không tự nhiên chớp chớp mắt.
"An Nhiên, tôi cảm thấy em không can đảm, thậm chí còn có chút rụt rè. Nhưng kỳ quái chính là đôi khi em sẽ trực tiếp bộc lộ suy nghĩ của em." Giản Ý Chi thu tay về, nàng nhìn Phó An Nhiên đăm chiêu nói, "Có đủ loại khách hàng, tính cách em như vậy không thích hợp để thụ án."
"Em đối với người lạ không phải như vậy, hơn nữa em tin khả năng đó có thể quyết định em có phù hợp hay không." Phó An Nhiên nghiêm túc nhìn vào mắt Giản Ý Chi, sau khi ngạc nhiên lại nở nụ cười rạng rỡ: "Em không thể giữ được tất cả mọi người với tâm tình muốn phát triển thành bằng hữu. Nếu không có tâm tình này, em nghĩ em sẽ không để chị thất vọng."
Giản Ý Chi hài lòng gật đầu, "Xem ra tôi trông mặt mà bắt hình dong rồi."
Phó An Nhiên không nói nữa, nhưng Giản Ý Chi không dời mắt, vẫn nhìn cô chằm chằm, khóe môi mỉm cười nói: "Thật ra, tôi đã từng nghĩ khi tâm trạng không vui, tôi sẽ làm theo những gì ba mẹ tôi nói. Từ chối quá mệt mỏi, đặc biệt là phải nghĩ trăm phương ngàn kế từ chối. Hơn nữa lúc đó tôi với em không có quan hệ gì, thử một lần cũng không phải không thể."
Nghe được lời này tim Phó An Nhiên như nổi trống, nhưng cô biết Giản Ý Chi làm như vậy là có nguyên do. Cho nên cô chọn cách im lặng, chờ Giản Ý Chi nói tiếp.
Giản Ý Chi dừng một lúc, ánh mắt có chút xa xăm: "Nhưng về sau tôi không dám nghĩ như vậy nữa. Tôi sợ quyết định như vậy sẽ làm tổn thương nhiều người. Tôi, em, còn có những người mà sau này chúng ta có thể thích nữa. Đó là lý do tại sao tôi chưa từng có dự định muốn thử".
Đây là lần đầu tiên Phó An Nhiên nghe Giản Ý Chi nói ra những suy nghĩ này. Ba mẹ hai người cân nhắc điều này không gì đáng trách, nhưng như Giản Ý Chi đã từng nói, không ai hiểu rõ hơn bản thân mình nên chọn con đường nào.
Phó An Nhiên mang chút hiếu kỳ cùng do dự hỏi, "Vậy chị đã có người mình thích chưa?".
Người mình thích? Nàng đã từng trải qua loại cảm giác mơ hồ này, hiện tại nàng không thể nhớ ra đó là loại cảm giác rung động thế nào. Chỉ nhớ đó là loại khát vọng mãnh liệt nhưng ôn nhu có thể khiến người ta thu hết dũng khí để kiên trì, để bảo vệ, để âm thầm chờ đợi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Thâm Phùng Thời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Thâm Phùng Thời, truyện Tình Thâm Phùng Thời , đọc truyện Tình Thâm Phùng Thời full , Tình Thâm Phùng Thời full , Tình Thâm Phùng Thời chương mới