<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/dam-my" title="Đam Mỹ" itemname="Đam Mỹ" itemprop="url">
<span itemprop="name">Đam Mỹ</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/tinh-yeu-voi-the-than-cua-ba-tong-da-ly-hon" title="Tình Yêu Với Thế Thân Của Bá Tổng Đã Ly Hôn" itemname="Tình Yêu Với Thế Thân Của Bá Tổng Đã Ly Hôn" itemprop="url">
<span itemprop="name">Tình Yêu Với Thế Thân Của Bá Tổng Đã Ly Hôn</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
Vì sao trong nhà một alpha độc thân lại có lục lạc để dỗ trẻ?
Vệ Tiểu Thảo thấy có chút kỳ lạ, cơ mà cũng không nghĩ thêm.
Bởi vì cậu vẫn hạ quyết định như ban đầu, sẽ có một ngày cậu phải rời khỏi nơi này.
Thực ra ban đầu cũng là nhất thời nóng đầu, bây giờ nghĩ lại cậu lúc đó sở dĩ cứ đi theo ông chủ như vật, cũng một phần vì đã ba ngày không kiếm được miếng ăn, nhất thời váng đầu, phát sinh quan hệ.
Vệ Tiểu Thảo vô ý tra ra đời sống tình cảm của ông chủ, cậu cảm thấy việc này không khác gì tự chuốc lấy phiền phức, nhưng cậu sớm chiều ở chung với người này, thật sự quá dễ dàng nhìn ra đầu mối.
Ngay cả việc xiên que gà bobo mỗi ngày, cậu cũng đều có thể nghe một lưỡng lớn chuyện xưa từ bác gái.
"Thấy ngài quay về, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm." Dì bảo mẫu là một beta chừng năm mươi tuổi, làm việc rất nhanh nhẹn, vừa giúp cậu sắp xếp các xiên que, vừa nói chuyện phiếm với cậu, "Ngài biết đáy, theo lúc trước ngài mời tôi đến làm, đến bây giờ cũng được bốn năm năm. Tình cảm giữa ngài với Chẩm tiên sinh, tôi cũng nhìn ra... Cậu ấy với cậu à, ở bên nhau cũng không dễ dàng gì, thi thoảng giận dỗi nhau cũng bình thường, tu luyện mười năm mới chung được thuyền, trăm năm luyện được chung gối chung chăn."
Cuối cùng Vệ Tiểu Thảo không ngăn nổi sự tò mò của mình, cậu cố gắng im lặng một lúc, mới ung dung thở dài, nói: "Nhưng đứa nhỏ..."
Cậu nhắc đến lại dừng, bỏ thêm tiếng thở dài khiến người ta hiểu nhầm.
Dì bảo mẫu thật sự an ủi hắn, vội vàng nói: "Đứa nhỏ mất rồi, tôi biết mọi người chắc chắn sẽ buồn, tôi là một người mẹ, tôi biết việc này rất khó chịu... Nhưng hai người còn trẻ, có thể chăm lo điều dưỡng cơ thể, sau này chắc chắn sẽ sinh thêm một bé con khỏe mạnh."
Vệ Tiểu Thảo không cẩn thận bẻ gãy một cái thăm trúc.
Vệ Tiểu Thảo cũng không phải là người có phẩm hạnh đạo đức, cho dù biết được bí mật động trời của ông chủ cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Trong miệng ông chủ cậu nào là bảo bối nào là bé con, thứ tình cảm tốt đẹp này không nhiều liên hệ lên bản thân Vệ Tiểu Thảo.
Cậu vẫn giữ nguyên bổn phận của mình, buổi tối tắm rửa còn cố ý dưỡng cho tóc mình mềm mượt óng ả.
Cậu là beta, sẽ không có tin tức tố giống alpha, nhưng hắn vẫn rất thích làm chính mình thơm ngào ngạt.
Lúc trước khi cậu còn ở nông thôn, cũng sẽ dùng xà bông thơm tắm rửa kỹ càng, tắm đến độ trắng tinh từ đầu đến chân.
Bây giờ có điều kiện rồi, cũng phải cố gắng hưởng thụ thoải mái mới đúng.
Cậu để bụng việc ông chủ thế nào đối với cậu như thế nào, nhưng chờ khi cậu chuẩn bị xong, lúc tiến vào phòng ngủ, vừa hay trông thấy ông chủ đang ráng lờ đi cơn buồn ngủ nằm chờ cậu trong ổ chăn.
Đèn đầu giường vẫn sáng, trong hoảng hốt còn có vẻ vô cùng ôn hòa.
"Em tắm sạch thật."
Ông chủ trong khi nói chuyện đều mang giọng ngái ngủ, cơ mà vẫn cố chấp chờ Vệ Tiểu Thảo cùng lên giường.
"Hửm." Vệ Tiểu Thảo ngồi xuống bên giường, đưa tay ra tắt đèn, "Đại gia anh không cần chờ em đâu, anh cứ ngủ trước đi."
Ông chủ nghiêng đầu lại dựa vào cậu cọ cọ, ôm cậu có chút trẻ con, dựa vào gối.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!