TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Về đến nhà, Hạ Tang đem tất cả những chuyện đã xảy ra trong một năm qua, kể cho Đàm Cận nghe.
Có điều, chuyện tình cảm giữa cô và Chu Cầm vẫn được giấu kín.
Chỉ nói cho mẹ chuyện Kỳ Tiêu theo đuổi cô, đe doạ và bắt nạt cô.
Đàm Cận lúc này mới hiểu tại sao, hai tháng trước Hạ Tang lại bất thường như vậy.
Đối với vấn đề đuổi Kỳ Tiêu ra khỏi lớp chọn, nếu như không phải là Hạ Tang xông vào văn phòng, nhận hết mọi trách nhiệm về mình để cho Kỳ Mộ Đình một nấc thang bước xuống thì e rằng vị trí Trưởng phòng Giáo vụ của Đàm Cận thực sự sẽ không giữ nổi.
Hiện giờ, bà đã minh bạch mọi chuyện, cũng hiểu được khổ tâm của Hạ Tang.
Bà không những không thể bảo vệ cô, mà ngược lại, là con gái phải ra mặt để bảo vệ bà.
Hạ Tang thấy một người phụ nữ luôn nghiêm túc trong sự nghiệp và cứng rắn như mẹ cô, khoé mắt tự bao giờ đã đỏ hoe.
Ngay cả khi biết tin bố tái hôn, bà cũng không rơi một giọt nước mắt nào.
“Tiểu Tang, tóc của con… thật sự là do cậu ta cắt sao?” Đàm Cận đi tới, bàn tay run run vuốt ve mái tóc ngắn của cô: “Nó… Nó còn làm gì con nữa? Nó có…”
Đàm Cận đau khổ đến khóc không thành tiếng: “Nó có làm… làm đau con không?”
Hạ Tang lắc đầu, ôm lấy eo mẹ: “Cậu ta không có cơ hội đó.”
Bởi vì, có người đang bảo vệ cô.
“Tiểu Tang, mẹ biết rồi, mẹ sẽ bảo vệ con… Từ nay về sau, mẹ sẽ không để ai bắt nạt con nữa.
Mẹ sẽ che chở con trưởng thành thật tốt, có một tiền đồ rộng mở, có một tương lai tươi sáng.”
Hạ Tang nắm chặt tay Đàm Cận, vội nói: “Mẹ à, nhà trường không ngăn được miệng lưỡi của học sinh đâu.
Không những không thể ngăn, những bạn học từng bị Kỳ Tiêu bắt nạt, có lẽ sẽ dần dần tìm tới.
Không thể để họ đồng loạt im lặng, ít nhiều cũng nên trả cho họ công bằng và chính nghĩa.”
Vẻ mặt của Đàm Cận hơi thay đổi, bà đi đến bên cửa sổ, suy tư một lúc rồi quay sang nói với Hạ Tang: “Tiểu Tang, con vẫn còn nhỏ nên chưa thể hiểu được, có một số việc không đơn giản đến thế.
Mẹ không phải vì cái gọi là danh tiếng của nhà trường, mới không để học sinh phát biểu bừa bãi trên mạng và trước mặt phóng viên…”
“Vậy rốt cuộc là vì gì?”
“Là vì lợi ích của các con.” Đàm Cận nhìn cô, thương xít nói: “Còn 50 ngày nữa là diễn ra kỳ thi tuyển sinh Đại học, tâm lý các con mới là điều quan trọng nhất.
Mẹ sợ chuyện này, sẽ ảnh hưởng đến tâm lý thi cử của mọi người.”
“Sẽ không, chỉ có che giấu chân tướng và sống trong oan ức mới ảnh hưởng đến tâm lý của mọi người.
Mẹ à, lẽ nào mẹ hi vọng học sinh của mình trong vài năm tới thậm chí là vài chục năm tới, khi nhớ lại quãng thời gian trung học, sẽ mãi mãi tồn tại bóng ma tâm lý sao? Chỉ khi nói ra rồi, chỉ khi công lý được thực hiện, những đau thương mới được chữa lành!”
Đàm Cận xua tay: “Tiểu Tang, thật sự không đơn giản như vậy.
Đau khổ chỉ là nhất thời, nhẫn nhịn rồi sẽ qua đi.
Nhưng… nhưng nếu bốc đồng hành sự, rất có thể sẽ huỷ hoại tiền đồ cả đời.”
Nhìn bộ dạng khó xử này của Đàm Cận, cuối cùng cô đã hiểu ra.
Cô lùi sau hai bước, lắc đầu nói: “Ý của mẹ là, sợ học sinh bị nhà họ Kỳ báo thù? Lãnh đạo nhà trường đã bị Kỳ gia mua chuộc, Kỳ gia muốn dàn xếp ổn thoả mọi chuyện, muốn che đậy tất cả mọi chuyện! Kỳ gia muốn tìm mọi cách để đem chuyện của Kỳ Tiêu lắng xuống, để cậu ta không bị trừng phạt!”
“Hạ Tang, đừng nói nữa.
Mẹ là mẹ của con, cũng là chủ nhiệm của tất cả mọi người, mẹ biết đâu mới là sự lựa chọn tốt nhất cho bọn con.
Xã hội này chính là như thế, nếu như người bình thường muốn tồn tại, thì phải biết kiên nhẫn ở những nơi cần nhẫn nhịn.”
Hạ Tang không muốn tin Đàm Cận, lắc đầu đáp: “Không thể như thế, mẹ à, mẹ muốn bọn con có một tương lai tốt đẹp, nhưng thế nào mới là tương lai tốt đẹp cơ chứ? Nếu như bản chất của xã hội đúng như mẹ nói, vậy bọn con vì gì mà phải nỗ lực học tập đến thế? Tương lai mà bọn con đang phấn đấu chạy tới, hoàn toàn không có lấy một ánh sáng và tia hi vọng!”
“Hạ Tang, con cho rằng mình đang diễn thuyết sao? Được rồi, đừng suy nghĩ lung tung nữa.
Mẹ làm tất cả đều vì muốn tốt cho con, sau này trưởng thành con sẽ hiểu những gì mẹ nói.”
Hạ Tang kìm nén nước mắt, đi đến bên cửa phòng, thất vọng quay đầu nhìn Đàm Cận---
“Con không cần mẹ bảo vệ, mẹ chưa bao giờ có thể bảo vệ được con.”
…
Những ngày sau đó, Hạ Tang luôn theo dõi chiều hướng của cư dân mạng.
Đoạn phỏng vấn ở trường trước đó đã nổi tiếng trên mạng một thời gian, nhưng không lên được hot search, người theo dõi cũng không quá nhiều.
Về sau liền biến mất một cách khó hiểu, không lưu lại bất kỳ một dấu vết nào.
Hạ Tang tìm cách đến gặp chị phóng viên đó, hỏi xem sự tình tiến triển ra sao, có định viết bài báo vạch trần sự thật không, hoặc đến trường phỏng vấn một chút.
Kết quả, chị phóng viên đó ngập ngừng nói, chị đã bị lãnh đạo giáo huấn một bài đến suýt mất việc, về sau không được phép can thiệp vào chuyện của Kỳ Tiêu nữa.
Hạ Tang nhìn những blogger đã tham gia chia sẻ về vụ việc của Kỳ Tiêu trong danh sách theo dõi của mình, họ đều đã bị xoá trang và cấm ngôn.
Cô dần nhận ra, đây là một cuộc chiến không có khói súng.
Những thế lực âm thầm trong bóng tối kia, thật sự có thể nuốt chứng ánh sáng bình mĩnh.
Hạ Tang lấy sợi dây chuyền tán lá của Chu Cầm từ trong tủ ra.
Sợi dây chuyền này được cô cất giấu rất kỹ, một là không nỡ lấy ra đeo, hai là sợ bị người khác phát hiện ra.
Dù sao trước đây, Chu Cầm cũng thường xuyên đeo nó.
Đêm hôm khuya khoắt, sợi dây chuyền ánh lên một tia sáng lạnh lẽo.
“A Đằng, em bắt đầu hiểu được những gì anh nói rồi.”
Anh nói anh cũng nhát gan, cũng từng rất sợ hãi.
Anh chịu đựng Kỳ Tiêu nhiều năm như vậy, gia đình bị cậu ta phá nát cũng không dám lên tiếng láy một lời.
Nhưng để bảo vệ cô, anh đã lựa chọn ngọc nát đá tan.
Hạ Tang đeo sợi dây chuyền của anh lên, sau đó cất sau lớp cổ áo, dùng tay ấn chặt nó.
Chu Cầm đã phải chịu đựng nỗi đau của nhát dao đó suốt bao năm, từng bước đi trên ranh giới giữa sự sống và cái chết, mới có thể lật tẩy cho công chúng biết bộ mặt thật và những hành động đê tiện của Kỳ Tiêu.
Cô không thể khiến công sức của anh trở nên vô nghĩa, càng không thể để anh thua dưới tay Kỳ Tiêu một lần nữa.
Rất nhiều năm về trước, anh vật lộn trong khó khăn mà không có một ai giúp đỡ.
Nhưng hiện tại, Hạ Tang muốn thay anh đánh thắng trận chiến này.
…
Nếu như Đàm Cận nói cô đang ‘diễn thuyết’, vậy cô sẽ diễn thuyết một bài thực thụ, để càng nhiều người đứng vạch trần những hành vi xấu xa của Kỳ Tiêu trong quá khứ.
Hạ Tang mở máy tính, dành ba tiếng đồng hồ để viết đơn kiến nghị dài hàng nghìn chữ, nói ra toàn bộ những việc Kỳ Tiêu từng làm, những lời Kỳ Tiêu từng nói, đồng thời kêu gọi thêm nhiều học sinh khác đứng lên.
Tuy nhiên, nghĩ đến thân phận Trưởng phòng Giáo vụ của mẹ cô, Hạ Tang quyết định dùng phương thức ẩn danh để gửi lá đơn kiến nghị này.
Cô đăng tải đơn kiến nghị lên siêu thoại của trường Trung học số 1 Nam Khê và một số diễn đàn cũng như trang web khác.
Bài đăng quả nhiên đã làm dấy lên cuộc thảo luận sôi nổi giữa các học sinh.
Có rất nhiều người cảm thấy đau lòng với những nạn nhân của Kỳ Tiêu, cũng lên án cậu ta dưới phần bình luận.
Buổi trưa, khi Hạ Tang đăng nhập vào diễn đàn thì phát hiện đơn kiến nghị của mình đã bị xoá.
Không chỉ thế, ID mới đăng ký của cô cũng bị chặn.
Hạ Tang tức giận đến mức sắp nổ tung.
Diễn đàn của trường học đều do học sinh tự quản lý, bọn họ xoá bài đăng đương nhiên cũng có ý kiến chỉ đạo của lãnh đoạ nhà trường.
Thật sự là một tay che trời!
Bạn đang đọc bộ truyện Tóc Công Chúa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tóc Công Chúa, truyện Tóc Công Chúa , đọc truyện Tóc Công Chúa full , Tóc Công Chúa full , Tóc Công Chúa chương mới