TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cửa mở ra, nhưng có ánh sáng lọt ra ngoài, Tạ Thừa Đông sửng sốt một chút, mở to cửa, trong phòng khách có một bóng người rất quen thuộc đang ngồi chơi game với máy chơi điện tử, nghe thấy tiếng động cũng không quay đầu lại.
Chung Kỳ có chìa khóa nhà Tạ Thừa Đông, nhưng Chung Kỳ thường không đến, anh có rất nhiều nơi để đi, nhà Tạ Thừa Đông đối với anh chẳng đáng là bao, nếu như trước đây, vừa về nhà đã có thể nhìn thấy Chung Kỳ, Tạ Thừa Đông có thể vui cả một đêm, nhưng lúc này nhìn thấy Chung Kỳ, lại có chút phiền não, cậu mới nhớ ra mình quên gọi điện thoại cho Chung Kỳ, nhưng lại không ngờ Chung Kỳ lại thực sự đến nhà cậu.
Tạ Thừa Đông thay giày xong, Chung Kỳ ném máy chơi điện tử, quay người nhìn cậu, sắc mặt không vui, giống như đang oán trách Tạ Thừa Đông đã làm gì có lỗi với anh vậy, Tạ Thừa Đông vừa mới xuống xe của Dư Lộ Diễn, trong lòng rất áy náy, chỉ có thể mượn lời nói để giảm bớt sự hoảng loạn trong lòng: "Sao cậu lại đến đây?"
Chung Kỳ hừ một tiếng: "Bây giờ tôi còn không thể đến sao?"
Tạ Thừa Đông không biết anh đang nổi cơn tam bành gì, lắc đầu, cậu có chút mệt mỏi, không biết phải đối mặt với Chung Kỳ như thế nào——người đàn ông mà cậu đã để trong lòng nhiều năm như vậy đang ở ngay trước mặt cậu, nhưng Tạ Thừa Đông lại không cảm thấy vui mừng cho lắm, cậu thậm chí còn có quan hệ không rõ ràng với người mà người đàn ông này thích.
Thật hỗn loạn.
Chung Kỳ ngồi trên thảm, lưng dựa vào ghế sô pha, tùy tiện hỏi: "Ăn một bữa cơm mà phải về muộn như vậy sao?"
Tạ Thừa Đông vốn không muốn nói dối Chung Kỳ nữa, nhưng đối mặt với câu hỏi của Chung Kỳ, cậu lại không nói ra được sự thật, chỉ có thể tránh ánh mắt của Chung Kỳ, nhỏ giọng nói: "Mọi người chơi vui quá."
Ánh mắt Chung Kỳ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mặt Tạ Thừa Đông, một lúc sau, anh vẫy tay với Tạ Thừa Đông: “Cậu qua đây."
Giống như đang gọi một con vật cưng mà mình yêu thích nhất, Tạ Thừa Đông thực sự ngoan ngoãn đi tới, vừa mới đến gần, Chung Kỳ đã nắm lấy cổ tay cậu kéo cậu ngồi xuống, nhưng không buông tay cậu ra, tim Tạ Thừa Đông đập loạn xạ, không hiểu sao nhìn Chung Kỳ.
Chung Kỳ quan sát vẻ mặt của cậu, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng xoa một mảng da nhỏ trên cổ tay cậu, nói chắc nịch: "Gần đây cậu không bình thường."
Tim Tạ Thừa Đông đập đến tận cổ họng: "Cái gì?"
"Trước đây cậu không như vậy," Chung Kỳ có vẻ hơi cảm khái, anh dùng đôi mắt đào hoa nhìn Tạ Thừa Đông, vỗ về con vật cưng đang bồn chồn như thể đang an ủi: "Là vì sao vậy?"
Tạ Thừa Đông bị anh nhìn, trái tim vẫn bị bóp chặt, cậu rất muốn trả lời Chung Kỳ, vì cậu cảm thấy mệt mỏi, cậu không muốn tiếp tục dốc hết sức để theo đuổi một người nữa, nhưng khi đối mặt với Chung Kỳ, cậu không thể nói ra những lời này.
Cậu cảm thấy hơi đau, từng cơn từng cơn, khiến cậu rất khó chịu.
“Thừa Đông, còn tốt như trước không?” Chung Kỳ tiến lại gần cậu, nhìn cậuchằm chằm.
Tạ Thừa Đông th ở dốc, cậu nhớ lại quá nhiều, Chung Kỳ vẫn luôn như vậy, giống như buộc một sợi dây vào người cậu, muốn cậu ngoan ngoãn nghe lời, thì dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ cậu, rõ ràng có khả năng cởi sợi dây, nhưng vẫn bị trói buộc trong phạm vi của Chung Kỳ.
Cậu và Chung Kỳ nhìn nhau, lần đầu tiên không vì căng thẳng mà tránh ánh mắt Chung Kỳ, cậu muốn nhìn ra trong mắt Chung Kỳ thứ mà cậu muốn, nhưng trong mắt Chung Kỳ chỉ phản chiếu khuôn mặt có phần mệt mỏi của cậu, ngoài ra không còn gì khác.
Tạ Thừa Đông rất thất vọng, nhưng không ngờ lại không cảm thấy đau đớn nhiều, có lẽ là đã sớm chấp nhận sự thật rằng trong mắt Chung Kỳ không có cậu, ngay cả khi thực sự đối mặt, cậu cũng có thể bình tĩnh chấp nhận.
Vẫn luôn như vậy, cậu chạy theo Chung Kỳ, Chung Kỳ chưa bao giờ dừng lại để đợi cậu một bước.
Cậu đuổi theo thật mệt.
Tạ Thừa Đông từ từ và kiên quyết rút tay mình ra khỏi tay Chung Kỳ, một mảng da nhỏ bị Chung Kỳ chạm vào vẫn còn lưu lại hơi ấm, cậu thấy cổ họng mình cứng lại, cười gượng với Chung Kỳ, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Chung Kỳ chỉ ngạc nhiên một giây vì Tạ Thừa Đông rút tay ra, nhưng lời đồng ý của Tạ Thừa Đông vẫn khiến anh rất vui, anh cảm thấy mình vẫn là người chủ động trong mối tình này, chỉ cần anh chịu mềm mỏng một chút, Tạ Thừa Đông sẽ vô điều kiện đáp ứng anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi, truyện Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi , đọc truyện Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi full , Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi full , Tôi Cạy Người Trong Lòng Của Trúc Mã Đi chương mới