"Cho hỏi, ngài định để bọn ta đến đâu, à mà ta tên là Khương Hồng Tuyết, Lục Trưởng Lão Thuận Thiên Tông, người mặc trang phục tím lúc nãy cạnh ta
là nữ nhi của ta!" Nàng đi sau lưng Khải Minh cất tiếng hỏi, nàng cũng
tự xưng tên và thân phận của mình.
"Trưởng lão Thuận Thiên Tông? Thế các ngươi tại sao lại đến đây?" Khải Minh kinh ngạc quay người lại nhìn chằm chằm nàng.
"Bọn ta bị một phần Thuận Thiên Tông truy sát, mà dù gì đã nhờ ngài giúp đỡ nên ta cũng xin nói rõ việc này.....
Việc này nói cũng rất dài dòng nên xin phép được thu gọn lại.
Hiện tại nội bộ của Thuận Thiên Tông lúc này rối ren, trong cao tầng môn
phái được chia làm hai phe, một phe cố gắng duy trì tông chủ hiện giờ,
phe còn lại tìm cách hạ bệ tông chủ để đưa người khác lên.
Ta lại nằm bên phe tông chủ hiện tại, nhưng hiện tại bên phía của tông chủ
đang yếu, những người ủng hộ dần dần bị ép chặt thậm chí vào cái chết,
và ta là người bị nhắm vào đầu tiên.
Ta và các đệ tử của ta luôn luôn bị đe doạ, bị xa lánh bởi môn phái, bị thế lực bên kia gây đủ các trêu trò đến hoang mang.
Lần này bọn ta nhận được một tin rằng bọn chúng muốn loại bỏ ta và nữ nhi
của ta, do đó tông chủ đã cố ý đưa ta vào bí cảnh, mở cấm trận cho bọn
ta thoát ra ngoài.
Mọi chuyện là như vậy!"
Nàng nói cũng khá rõ ràng về việc này, trong giọng nói của nàng lại mang đến một cảm giác bất lực mà không biết phải làm gì.
"À, rõ rồi, mà kệ việc của các ngươi, các ngươi muốn thì vào môn phái của
ta, còn không vẫn có thể đến Huyễn Nhân Thành sinh sống." Khải Minh sau
khi nghe rõ liền phất phất tay rồi đi về chỗ đám người.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!