Mọi việc dần nên ổn định nên hắn chuyển sang giai đoạn khác, một giai
đoạn bắt đầu thiên hướng phát triển, và cũng là giai đoạn giữ vững nền
móng của thế lực sau này.
Trước hết là hắn nghiêm túc ngẫm nghĩ, truy tra xem xét để hình thành một Luật Quy, có thể xem như một bộ Luật nghiêm chỉnh.
Thế giới này toàn dùng luật rừng nên hắn phải thay đổi nha!
"Bắt đầu thôi." Khải Minh ngồi vào bàn làm việc trong phòng, nghiêm túc tỉ mỉ thực hiện đưa ra những điều luật.
Trong lúc Khải Minh và toàn thôn nhàn nhã như không có việc gì, thì thế giới
bên ngoài lại rối loạn tung cả lên, thảm cảnh, hoang cảnh, suy cảnh...
đâu đâu cũng có.
Nhìn từ Thôn Minh Việt trong lúc này, nơi đây
tràn đầy sinh cơ, yên bình, ta vui, ta vẻ, ta làm, ta ăn, ta sống.....
một nơi mà rất nhiều người phàm nhân mơ ước đến.
So sánh giữa Thôn và những Thôn khác vào lúc này, kết luận chỉ có thể dùng một từ để hình dung, đó chính là 'Thảm!'
Những Thôn làng, thị Trấn xung quanh Thôn Minh Việt lúc này tràn ngập tai
ương, yêu thú tấn công thảm sát khắp nơi, người người bị giết, thương
tật vĩnh viễn, máu và nước mắt khổ đau đâu đâu cũng có, sự khóc than,
kêu gào, tuyệt vọng, tràn đầy khắp nơi.
Nghị sự đường, Hằng phái!
Một môn phái Nhất phẩm trung đẳng, nhân số gần một ngàn người, thực lực
mạnh nhất là hai vị lão tổ Ngưng Đan, chưởng phái Luyện Hồn, mười trưởng lão và hai mươi chấp sự chỉ Luyện Hồn và Luyện Linh, về đệ tử đều đa
phần ở Tôi Thể, Luyện Thể cùng Luyện Linh.
Điều đặc biệt duy nhất ở môn phái này, là bọn họ chỉ thu nữ nhân.
Lúc này trong nghị sự đường vang lên rất nhiều lời nghị luận, tất cả cũng đều là giọng của nữ nhân.