Tiếp sau đó, mặc kệ vị nữ nhân này, Khải Minh hắn tiếp tục cùng những
người khác đi thu dẹp khu vực xung quanh, trọng trách nguy hiểm 'trách
nhiệm' hắn cứ thế quăng cho tiểu Sầu. Tuy cảm thấy hơi có lỗi với tiểu Sầu, nhưng nghĩ nghĩ lại, nếu có vấn đề không may xảy đến, Khải
Minh hắn nhất định sẽ tổ chức một cái tang lễ thật là lớn, tiểu Sầu ổn
ổn thỏa thỏa yên tâm mà an nghỉ nha. Ngoài nơi này ra, Khải Minh
cũng cho những hạt đậu chiến binh đi thu thập những tàn thi thể ở hai
thôn Bất Tứ và Tịch Liêu lại đây. Thời gian trôi qua rất mau, đến khi trời chạng vạng tối, nhóm Khải Minh cuối cùng cũng thu thập hết tất cả những tàn chi thi thể và các vật dụng mảnh trang phục rải rác trong
khu vực này. Ngoài ra, trong quá trình thu thập, bọn họ cũng phát hiện thêm lẫn trong nhóm người này có thêm bảy người vẫn còn chút khí
tức hơi thở, chỉ tiếc đến cuối cùng, do vết thương quá nặng nên đã có ba trong số bảy người ra đi, chỉ có bốn người và nữ nhân lúc trước là cứu
được. Nhìn sơ qua trạng thái, trang phục cùng hình dáng, cùng với đó là sự suy đoán của cả nhóm, tất cả đều cho rằng những người này ắt
hẳn chỉ là những tán tu phiêu lưu mà thôi. Giữa đường hoặc đang
tạm trú trong thôn, gặp nguy nên tiện thể giúp đỡ, hoặc cũng có thể là
do bị người khác kéo không kịp chạy, nếu thế cái suy đoán thứ hai
nghiêng về hơn, bởi vì cái thế giới này tính thương 'người dưng' rất ít
tồn tại, bọn họ không thể vì chút phàm nhân bỏ đi sinh mệnh của mình. Không quan tâm thêm về đám người bị thương, Khải Minh hắn cùng nhóm của mình
quay về phía đống thi thể được chất thành một tòa núi nhỏ, số lượng đại
khái phán đoán đâu đó khoảng gần một ngàn người. "Định mệnh, sơ sót rồi!" Khải Minh giật mình nhìn về phía trước, tâm lý có một cỗ bất an mạnh mẽ dâng lên.
Hắn quên rằng thế giới này vẫn còn một thứ đáng sợ nhất, đấy chính là bệnh Dịch. Và bệnh dịch kia xuất hiện từ đâu? Tất nhiên là từ những thi thể này! Do không để ý với hơi quên đi, nên hắn đã không sử dụng chức năng kiểm tra thông tin từ hệ thống, cũng chính là quét thông tin khu vực. Thật sự là một điều sơ sót nhỏ nhưng rất dễ dẫn đến lật thuyền đăng xuất. 'Hệ thống, kiểm tra hết tất cả thông tin khu vực, gồm có yêu thú bệnh dịch
không, thân phận của những phần thi thể này, nguồn gốc yêu thú tấn công
bọn họ, thân phận của những người bị thương ngoài kia!' Hắn trong lòng
kêu gọi hệ thống, bà nó chuyện quan trọng như vậy mà lại quên. {Tất cả gồm hai mươi tỷ thưa ký chủ!} Lần này tiểu Thê Tử không nhiều lời,
không giới thiệu hay thêm lý do gì, chỉ trực tiếp thông báo ra cái số
tiền chi phí mà thôi. 'Chấp nhận!' Nhiều tiền nên Khải Minh hắn cũng chả quan tâm đến hệ thống muốn ăn dọng gì cứ ăn. [Đinh, thông tin khu vực hoang tàn xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!