<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/huyen-huyen" title="Huyền Huyễn" itemname="Huyền Huyễn" itemprop="url">
<span itemprop="name">Huyền Huyễn</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/toi-la-binh-hoa-trong-the-gioi-vo-han" title="Tôi Là Bình Hoa Trong Thế Giới Vô Hạn" itemname="Tôi Là Bình Hoa Trong Thế Giới Vô Hạn" itemprop="url">
<span itemprop="name">Tôi Là Bình Hoa Trong Thế Giới Vô Hạn</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
Đường Ninh nhìn chằm chằm vào nụ hôn trên mu bàn chân của Mộ Diệc Kỳ, như thể cậu không biết chuyện gì đang xảy ra.
Đôi chân mảnh khảnh ,yếu ớt rơi vào trong tay Mộ Diệc Kỳ, rõ ràng là Mộ Diệc Kỳ đang quỳ, nhưng hình như anh đang quỳ trên mặt đất nhặt những bông hoa trắng như tuyết, tỉa cành theo ý mình rồi cầm bằng bàn tay của anh ấy để chơi và xem chúng.
“Em đi tắm rửa trước đi.” Mộ Diệc Kỳ ngẩng đầu, giọng điệu ôn nhu, thái độ rất tự nhiên, xem ra cảnh hôn chân Đường Ninh vừa rồi là chuyện bình thường.
Đường Ninh đột nhiên cảm thấy đầu cậu ầm lên một tiếng, cậu còn độc thân, không biết tình yêu giữa những người yêu nhau.
Khi họ vào phòng tắm, Đường Ninh rót một ly nước súc miệng cho Mộ Diệc Kỳ, sau đó cậu bắt đầu đánh răng.
Răng của cậu rất trắng và đẹp, giống như thịt trái cây đầy đặn sắp xếp đều nhau, bọt trắng bám trên môi hồng nhạt, có thể nhìn thấy đầu lưỡi đỏ ướt át một chút.
Đường Ninh đang đánh răng được nửa đường, nhìn qua gương, cậu thấy Mộ Diệc Kỳ đang nhìn mình chằm chằm, nhìn cậu chăm chú đánh răng, đôi mắt sau ống kính rất tập trung, dường như anh đang xem một nghiên cứu học thuật nào đó.
Ngừng xuống và nhổ nước súc miệng ra.
Mộ Diệc Kỳ xoay người cầm khăn mặt có nhiệt độ thích hợp, không đợi Đường Ninh từ chối, liền nhẹ nhàng lau hai má cho Đường Ninh.
Với hơi nước trên mặt Đường Ninh, cậu thì thào, “Mộ Diệc Kỳ, anh nên ra ngoài trước.”
“Hả?”
“Tôi muốn đi vệ sinh.” Đường Ninh tiếp tục thì thầm, mặc dù cậu không biết tại sao mình lại gặp nhu cầu bình thường vào lúc này. Hãy giữ giọng nói nhẹ nhàng trước mặt Mộ Diệc Kỳ.
“Tối hôm qua Tiểu Ninh đã nói gì với anh là…,” Mộ Diệc Kỳ nói với một chút khó hiểu, “ Chúng ta phải ở bên nhau mà.”
Đường Ninh lập tức nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua… Em Bé Ma…
[Hệ thống, ban ngày sẽ xuất hiện ma sơ sao? ]
[Bình thường thì không. 】
Thường thì không, nếu có những trường hợp đặc biệt thì sao?
Đường Ninh vốn là rụt rè, tối hôm qua liên tiếp bị dọa sợ ba lần , hiện tại cậu gần như là một con chim kinh ngạc, “Vậy thì… anh có thể ở lại với tôi.”
Nhìn thấy phòng tắm này, Đường Ninh nhớ lại những dấu tay đẫm máu ảm đạm trên tường đêm qua, dày đặc chồng lên nhau, giống như bị đổ sơn đỏ vậy ...
Đôi môi mỏng thì thầm bên tai cậu.
Một cảm giác khó tả tràn ngập óc cậu, nước đổ như thác, hai đùi Đường Ninh run lên vì xấu hổ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng lên, đôi mắt ầng ậng nước, như sắp khóc, "Anh ... Anh ... ”
Vụng về đến nỗi cậu không biết phải nói gì.
Mộ Diệc Kỳ bóp cằm Đường Ninh, hôn lên đôi môi đang run rẩy, khiến Đường Ninh hoàn toàn choáng váng.
“Nụ hôn chào buổi sáng .” Anh cười.
Đường Ninh không thể cười một chút nào.
Cậu xấu hổ đến mức không thể hòa hợp với Mộ Diệc Kỳ được nữa.
[Hệ thống, tôi chỉ có thể ôm đùi Mộ Diệc Kỳ trong ngục tối này sao? 】
【Lục Hưng Anh, bạn trai cũ của "bạn". 】
Hệ thống trân quý lời nói như đường vàng.
[Anh ta cũng có thể xua đuổi ma trẻ sơ sinh sao? 】
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!