TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sự tức giận của bác sĩ hơi kỳ lạ, ngay từ đầu Liễu Ngọc Hàm cũng không nghĩ quá nhiều, cậu chỉ thấy thắc mắc trong lòng, ben nói ra vấn đề của mình, không ngờ bác sĩ lại có phản ứng mạnh như vậy.
Thấy Liễu NGọc Hàm không tin, cậu còn lấy lời bác sĩ mình đi khám lần trước nói ra, bác sĩ liền xụ mặt: "Sao cậu lại so sánh tôi với những thầy thuốc tầm thường ở bên ngoài được? Cậu nghĩ tôi giống cá muối như cậu à? Có phải hôm nay cậu muốn ăn đòn hay không?"
Phản ứng của bác sĩ quá mạnh, nói xong câu này, lửa giận càng bùng lên cao, cơ bản hắn không để ý Tần Mạc cũng đang ở đây, nắm lấy tay Liễu Ngọc Hàm ý muốn đánh cậu.
Liễu NGọc Hàm bị sự tức giận vô cớ của bác sĩ làm cho hoảng sợ, mở to hai mắt nhìn hắn, vẻ mặt mơ màng khó hiểu.
Cậu không biets chuyện gì đã xảy ra, nhưng cậu có thể nhận ra rằng bác sĩ không cố ý.
Trong lòng Tần Mạc lại có suy đoán khác.
Anh biết trong lòng bác sĩ có một vết thưỡng không bao giờ lành được, cho nên không tỏ vẻ gì với bác sĩ, chỉ giơ tay cản hắn lại, đồng thời kéo Liễu Ngọc Hàm ra phía sau lưng mình, dùng giọng điệu bình thản nói ra một sự thật.
"Liễu Ngọc Hàm cũng là người bị hại, cậu không nên giận chó đánh mèo với em ấy." Tần Mạc nói, "Em ấy cũng không biết gì."
Từ nạn nhận đâm thẳng vào vết thương lòng của bác sĩ, thoáng cái đã khiến anh ta dừng động tác như người điên lại, lẩm bẩm lui về sau hai nước, rồi ngẩn người đứng đó.
"Xin lỗi đã làm cậu sợ." Hắn xin lỗi Liễu Ngọc Hàm.
Liễu NGọc Hàm vội vàng lắc đầu, cũng xin lỗi lại bác sĩ: "Xin lỗi, tôi không cố ý, chỉ là quá ngạc nhiên."
Thật ra nghĩ kỹ lại, Liễu Ngọc Hàm có thể phát hiện ra trong khoảng thời gian này mình bị Tần Mạc cố ý kéo đi đông tây, sự chú ý đã bị dời đi, chắc chắn có liên quan đến việc mở khóa GEN không cảm giác đau đớn lần này.
Nhưng lúc ấy Liễu Ngọc Hàm mới tỉnh lại khỏi trạng thái khó hiểu này, lại đột nhiên được thông báo đã mở khóa GEN, cậu không thể tin nổi, trong đầu không nghĩ ra được nhiều thứ như vậy, cũng không cảm nhận được sự thay đổi trên người mình, liền hỏi thẳng bác sĩ nói sự thật cho mình.
Nếu thường ngày đặt ra câu hỏi, có lẽ bác sĩ chỉ trêu cậu một vài câu, sau đó giải đáp cho cậu.
Nhưng may mắ của cậu không quá tốt, chẳng những không tìm được cách khống chế giác quan thứ sáu, cảm nhận được di chứng của mở khóa GEN, lại kéo cả bác sĩ vào.
Bác sĩ thở dài, cả người mất tinh thần.
Hắn gọi Liễu Ngọc Hàm kiểm tra lại, chắc chắn khóa GEN của cậu đã được mở hoàn hảo, cảm thấy mệt mỏi lấy tay đấm lưng.
Có một số vết thương chỉ có thể liếm láp một mình, chắc chắn Tần Mạc sẽ không ép buộc bác sĩ làm chuyện gì vào lúc này.
Đây không chỉ là bác sĩ riêng của anh mà còn là bạn chơi từ thời thơ ấu của mình, anh không có thể tàn nhẫn đến mức không cho bạn của mình con đường sống nào.
Dẫn Liễu Ngọc Hàm rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ, Tần Mạc nắm tay Liễu Ngọc Hàm đang hơi thấp thỏm, an ủi nói: "Đừng sợ, không sao cả.
Bây giờ em cảm thấy như nào?"
Vấn đề này làm cho tin thần Liễu NGọc Hàm dao động, ánh mắt cũng sáng lên theo: "Rất tốt, từ trước tới giờ chưa bao giờ tốt như này."
Hiện tại cậu không tham gia bất kỳ khóa huấn luyện nào thích ứng với sự thay đổi của bản thân, cảm giác cũng không quá rõ ràng, nhưng chính là vì Liễu Ngọc Hàm chưa bao giờ mở khóa GEN, cho đến bây giờ cũng chửa từng cảm nhận được cảm giác sau khi cấp bậc GEN tăng lên làm cơ thể thoải máu hơn nhiều, bây giờ là lần đầu tiên cảm nhận được thay đổi trên người mình.
Cậu biết thay đổi này rất tốt, thậm chí trước đây cậu cong không dám nghĩ đến cho nên tam trạng lúc này rất tốt.
Cho dù vừa bị bác sĩ dọa cho một trận, cũng không ảnh hưởng đến trạng thái tốt của cậu.
Sau tất cả, điều này có nghĩa cậu đang ở gần an toàn hơn một bước.
Tần Mạc dịu dàng gật đầu, nắm hơi chặt tay Liễu Ngọc Hàm: "Qua vài ngày nữa, em qua nói xin lỗi cậu ta lần nữa."
Tần Mạc hiểu Liễu NGọc Hàm còn hơn bản thân cậu, anh có ý bảo vệ bác sĩ, nhưng với Liễu Ngọc Hàm thì càng bao bọc hơn, nếu như không phải trong lòng Liễu Ngọc Hàm có suy nghĩ đó, chắc chắn anh sẽ không nói thẳng ra như vậy.
Liễu NGọc Hàm bị Tần Mạc nhìn thấu suy nghĩ trong lòng, thấy hơi xấu hổ lấy ngón tay sờ mũi, ánh mắt di chuyển: "Tôi biết rồi, thiếu tướng."
Cậu thấy hành động của mình không tốt thì phải xin lỗi người ta đàng hoàng, phải đợi qua mấy ngày nữa vì thấy hơi sợ, hành vi không đẩy lỗi của mình lên người người khác của cậu làm cho lòng Tần Mạc mềm nhũn.
Tần Mạc vẫn luôn thích điều đó, cho dù Liễu Ngọc Hàm trong mắt một số người là quá tốt bụng đến ngu ngốc.
Bạn đang đọc bộ truyện Tôi Muốn Làm Trái Đất Vẻ Vang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tôi Muốn Làm Trái Đất Vẻ Vang, truyện Tôi Muốn Làm Trái Đất Vẻ Vang , đọc truyện Tôi Muốn Làm Trái Đất Vẻ Vang full , Tôi Muốn Làm Trái Đất Vẻ Vang full , Tôi Muốn Làm Trái Đất Vẻ Vang chương mới