Tạ Dữ nhíu mày, ôm vai tôi kéo vào trong ô, nhiệt độ cơ thể của anh ấy xen lẫn mùi hương thoang thoảng bay lên trong không gian nhỏ bé, mập mờ.
Khi tôi về đến nhà, trên người gần như không bị dính mưa, một bên vai của Tạ Dữ ướt đẫm, bình thường anh ấy mặc âu phục đi giày da, rất cẩn thận chỉn chu, lúc này trông có hơi nhếch nhác.
“Tạ tổng, vào nhà em đổi một bộ quần áo trước đi, nếu không chốc nữa sẽ bị cảm mất.”
“Không cần.” Tạ Dữ lạnh lùng từ chối, tác phong đứng đắn.
‘Tiếc quá, tối này còn phải làm việc.’
Tôi giả vờ không nghe được câu trả lời hoàn toàn trái ngược trong lòng anh ấy để giữ mặt mũi cho sếp.
Khả năng đọc tâm sẽ không vì khoảng cách mà biến mất.
Suốt buổi tối, bên tai tôi văng vẳng những dòng suy nghĩ của Tạ Dữ.
Phần lớn là liên quan đến công việc.
Cảm giác này rất kỳ diệu, giống như Tạ Dữ luôn ở cạnh tôi vậy.
Tắm xong, tôi mở chương trình trinh thám mình thích nhất ra xem, vừa xem vừa căng thẳng theo từng tình tiết suy luận.
J chắc là do A giet.
‘Không phải, là do B giet.’
Sao thế được, thời gian này chỉ có A ở hiện trường.
‘B ngụy tạo bằng chứng không ở hiện trường.’
Suy luận của Tạ Dữ rất gọn gàng, logic, cuối cùng công bố kết quả, thủ phạm thật sự là B.
‘Tôi biết ngay là thế mà.’ Tạ Dữ rất đắc chí.
Tôi thở phào một hơi nhẹ nhõm, một lúc sau mới bình tĩnh lại sau mấy tình tiết căng thẳng.
Lúc này mới nhớ tới một chuyện, chẳng phải Tạ Dữ đang làm việc sao, sao cuối cùng lại suy luận tình tiết với tôi?
‘…’ Tạ Dữ im lặng hồi lâu, thẹn quá hóa giận nghĩ, ‘Em ồn quá, đừng xem nữa.’
Được rồi, xem giờ, tôi quyết định hôm nay đi ngủ sớm, không để cho nội tâm hoạt động quấy rầy công việc của sếp.
Ngủ ngon.
Thế giới yên tĩnh trở lại, khi tôi sắp chìm vào giấc ngủ, hình như nghe được giọng nói trầm thấp: ‘Ngủ ngon.’
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!