Mạnh Hân Nhiễm đứng bên cạnh nghe xong, trực tiếp xé rách khăn lông trợ lý vừa đưa vào tay.
Cô vì đoạt được vị trí của chương trình thực tế này, suýt nữa xé rách mặt với những tiểu hoa cùng địa vị trong công ty, thậm chí còn cầu xin những đạo diễn từng hợp tác qua, còn bị họ động chạm, bị ép kích dục ngay bên trong phòng ghế lô nhà hàng...
Vốn dĩ lời giới thiệu của Lý Ba là thuộc về cô nhưng lại bởi vì biểu hiện lần này ở đoàn phim của cô không tốt, cho nên không giành được, cuối cùng còn làm quản lý dùng nhân tình đổi lấy một vị trí còn sót lại.
Mà Dư Dao Dao lại đơn giản như vậy đã lấy được lời giới thiệu của Lý Ba!
Cái này vốn là đồ vật của cô!
Còn kim cương?
Thứ con điếm dựa vào đàn ông leo lên như nó, chỉ cần banh chân ra là có tài nguyên, vậy mà còn nói vàng với kim cương!
Dựa vào cái gì con điếm đó nghỉ suốt 5 năm, bây giờ tái nhậm chức còn được khen nhiều hơn trước là sao?!!!
Mạnh Hân Nhiễm cắn chảy máu môi cũng không phát hiện.
Dư Dao Dao cảm nhận được ác ý từ cô ta, lại lười để ý đến.
Hừ, kẻ thù ngoài hoang dã nhiều vô số kể nhưng muốn nuốt con mồi nào, toàn dựa vào tâm trạng của cô. Ngũ quan của con nhỏ này đầy xui xẻo, nhìn là biết thịt không khác gì linh cẩu, thúi gần chết...
"Dịch Dịch bé bỏng, chúng ta về nhà thôi ~ trở về nhìn đám rắn nhỏ cùng hai cục cưng nào ~" Sau khi đóng máy, Dư Dao Dao ở lại ăn xong bữa cơm với đoàn phim mới đi.
"Chị Dư, hy vọng lần sau có cơ hội lại cùng chị hợp tác!"
"Lần sau kẻ hèn sẽ chừa một phần cơm đùi gà cho nương nương ~"
Cô vừa đi, mọi người đều thân thiết nói lời chào tạm biệt, khác xa với tình cảnh trào phúng xa cách mấy ngày trước.
Vốn dĩ mọi người trong đoàn phim đều cho rằng cô là bà chủ nhà giàu, cho nên tránh né ít tiếp xúc, không muốn bị khinh bỉ. Tuy nhiên, mấy ngày nay, phát hiện cô không chỉ có kỹ xảo diễn xuất tốt, người xinh đẹp, vả lại còn biết điều, cách nói chuyện còn rất bình dân, thích nằm lười một đống, thích tám chuyện, lại còn ăn cơm hộp chung với họ, không thấy cô lộ ra biểu tình ghét bỏ cơm bình dân nuốt không trôi, ngược lại ăn rất thơm ngon.
Nói chuyện vui vẻ hòa đồng, dần dần mọi người đều đi lại gần cô hơn. Thậm chí, còn có chút không bỏ được làm cô rời đi.
Mạnh Hân Nhiễm nhìn thấy tình cảnh này mà tức nổ đom đóm mắt nhưng cũng mỉm cười đi lên chào hỏi: "Chị Dư, lần sau gặp mặt cần phải thủ hạ lưu tình với em nha."
Dư Dao Dao mắt ngập nước cười cong cong: "Ha hả, nhất định."
Có ai thấy rắn đánh nhau mà giơ nắm đấm bao giờ?
Cô chỉ giơ miệng thôi!
====
Biệt thự vùng ngoại thành.
Người đàn ông tóc đen nằm nhàn nhã, hai chân dài đan chéo đặt trên tay vịn sô pha, đôi tay tùy ý mà đặt ở trên bụng, trên mặt là một quyển sách lật úp.
Dù là vậy, cũng có thể nhìn ra là một móc treo quần áo trời sinh và một người phụ nữ mặc váy màu đỏ đi đến: "Tra được, bức thư tình kia của Dư Dao Dao, xác thật là viết cho anh. Lúc ấy trợ lý từng nói, cô ta đã từng cầm bức thư đứng bồi hồi ở trước cửa phòng của anh nhưng sau đó bị phát hiện nên chạy trốn."
"Chúng ta cần ra tiền, làm trợ lý đăng Weibo, kéo chuyện này lên hot search không?"
Ngón tay người đàn ông thon dài, hơi kéo quyển sách xuống chút, lộ ra một đôi mắt phượng rất đào hoa: "Không cần."
"Không phải chúng ta muốn tách khỏi Quang Hâm sao?!"
Người phụ nữ mặc váy màu đỏ giật mình ngạc nhiên: "Lần này là cơ hội rất tốt."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!