Thẩm Nghị Sùng đi tới, trực tiếp làm lơ kháng nghị của con trai, bế con trai lên đặt ở trên mặt đất. Đối mặt với con trai đang trừng mắt to, sắc mặt anh vẫn bình tĩnh: "Kêu mẹ con lên rửa mặt, ăn sáng."
Anh thấy Dư Dao Dao lười như nhũn xương, thiếu chút nữa lại chui vào trong ổ chăn nằm xuống. Anh sôi máu, bước lại, ấn eo nhỏ của cô, xách ra khỏi chăn.
"Hôm nay, anh đi quay chung với em." Đôi mắt hẹp dài hiện lên một tia u ám.
"Không ai nói em cái gì, cũng không ai dám ra tay với em. Nếu em muốn nghỉ ngơi, vậy không cần đi nhưng phải muốn lên ăn sáng."
Dư Dao Dao nghe ra trong giọng của anh toàn là che chở, chớp chớp mắt đẹp, muốn biến thành nước nằm mãi ở trong lòng ngực của anh. nhưng cô nhìn bánh bao nhỏ đang đứng trên mặt đất, tò mò nhìn lại đây.
Cô thở dài, quyết định không tai họa đóa hoa tổ quốc loài người.
Cô lén xoay người, che mắt bánh bao nhỏ, duỗi tay sờ cơ đùi rắn chắc của Thẩm Nghị Sùng, cười hí hí.
"Dạ ~ Em dậy ngay đây!"
Phía sau lưng Thẩm Nghị Sùng cứng đờ. Đáng chết, anh vậy mà lập tức có phản ứng!
Mà Dư Dao Dao làm xong chuyện xấu, lại trốn chạy nhanh như chớp, đùi đẹp thon dài hoàn toàn bại lộ ở dưới làn váy áo thun của anh. Từng sợi tóc đen uốn lượn trước ngực, càng ẩn ẩn phác hoạ đường cong phập phồng của cô...
"Ba lại chảy máu mũi!" Bánh bao nhỏ Thẩm Duệ trừng lớn mắt hét lên.
"......"
Khóe miệng Thẩm Nghị Sùng run rẩy, mặt đen xì, giơ tay che lại mũi: "Lo đi ăn cháo của con đi!"
Bánh bao nhỏ nhìn ba thè lưỡi, ôm rắn trắng to trong tay, nhanh như đạn pháo vọt vào phòng tắm.
"Mẹ, ba lại chảy máu mũi! Hôm nay con đi làm chung với me! Ba quá vô dụng, bệnh nặng đi không được!"
Phòng tắm thực mau truyền ra tiếng cười ha ha như chuông bạc.
Thẩm Nghị Sùng: "......"
*****
Ăn xong bữa sáng phong phú, một nhà ba người ngồi lên xe. Bánh bao nhỏ Thẩm Duệ không tình nguyện nhưng vẫn bị đưa đi nhà trẻ.
Dư Dao Dao cách cửa sổ xe chào bé.
Thẩm Nghị Sùng tự mình đưa con trai xuống xe, ôm bé vào nhà trẻ.
"Đi đến phim trường." Thẩm Nghị Sùng trở về xe, ra lệnh cho Thẩm Lâm.
Nghê Dịch ngồi ở phía sau, kích động muốn hét lên...
Boss thật là bá đạo.
"Chị đại, fans của chị đã tăng tới 600 ngàn!"
"Oa, 610 ngàn!"
"620..."
Dư Dao Dao nằm liệt ở phía sau, trực tiếp nằm ở trên thân rắn bông trắng to của bánh bao nhỏ, sau đó duỗi tay chơi đùa với hai con rắn, cũng là thú cưng trong miệng cô, làm một người đàn ông trưởng thành nhìn còn nhút nhát sợ hãi.
"Nghệ sĩ nổi tiếng nhất có bao nhiêu fans, hơn trăm triệu không?"
Giọng Nghê Dịch trực tiếp mắc kẹt trong cổ họng.
Dã tâm chị đại nhà anh, không phải hạng vừa.
Thẩm Nghị Sùng nhìn ra sau, liếc cô một cái, mắt hẹp dài hơi khép lại, cởi áo khoác dài, đưa ra phía sau.
"Phủ vào, chân."
Tư thế nằm của cô cũng là xiêu xiêu vẹo vẹo, không hề có một chút hình tượng. Mặc váy nhỏ, một đôi đùi đẹp cứ lắc lư qua lại phía ghế sau, chân váy cực kỳ dễ dàng bị vén lên.
Tuy cửa sổ chỉ nhìn được một chiều, bên ngoài không có cách nào nhìn thấy khung cảnh bên trong xe nhưng anh vẫn không vui mà nhíu mày.
Nghê Dịch nhanh tay tiếp nhận, phủ giúp cô. nhưng ngay sau đó, phía sau cổ anh chợt lạnh, giống như có không khí chết chóc đang vờn quanh ở trên người anh. Vừa quay đầu lại thì nhìn thấy ánh mắt tử vong lạnh như băng của boss Thẩm đang tập trung ở trên người anh.
Nghê Dịch run lên, lập tức ngồi xuống.
Mẹ nó, sao anh to gan như vậy, dám xum xoe với bà chủ ở trước mặt ông chủ, chán sống?!
"Trợ lý đã sa thải vào ngày hôm qua, hôm nay sẽ có ba người tới để cậu chọn!" Thẩm Nghị Sùng liếc anh ta một cái.
Nghê Dịch lau mồ hôi: "Dạ, em đã biết."
Nếu lần sau chị đại lại xảy ra chuyện thì đến phiên anh xong đời!
*****
Tới phim trường, xe mới vừa dừng lại thì nhìn thấy Mạnh Hân Nhiễm và quản lý cùng mang vẻ mặt tuyệt vọng đứng ở bên ngoài chờ.
Thẩm Nghị Sùng không mở miệng, trực tiếp chia cho Thẩm Lâm một ánh mắt. Thẩm Lâm hiểu ý, xuống xe ra tối hậu thư cho hai người kia.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!