TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hạ Băng Tâm vừa quay đầu đã bắt gặp ánh mắt say mê của Hàn Lạc Thần.
Bờ môi cô hé lên nụ cười ấm áp, cô trong đôi mắt anh lại càng thêm sáng rực.
“Anh về rồi à, mau lên phòng thay đồ rồi xuống ăn cơm.”
“Được…”
Khi anh trở lại đã được dọn sẵn một bàn thức ăn, màu sắc bắt mắt, hương thơm phưng phức, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ăn ngay.
Anh có chút ngạc nhiên, loáng thoáng nhìn tất cả chỗ đồ ăn trên bàn rồi hỏi:
“Đều là do em tự chuẩn bị sao?”
“Ừm… Sao thế? Không hợp khẩu vị của anh à…”
“Không phải.
Chỉ là có chút hơi bất ngờ.”
Hạ Băng Tâm tháo chiếc tạp giề xuống, kéo ghế ngồi đối diện anh, ánh mắt áy náy cô nhìn anh, mãi mới thốt được nên lời.
“Thực ra… chuyện ban chiều em có chút nóng nảy.
Xin lỗi…”
Mép môi Hàn Lạc Thần hé lên nụ cười, anh hỏi ngược:
“Là vì thế nên em mới vào bếp sao?”
“Ừm…Tuy không được như dì Trương nấu nhưng đây là tấm lòng của em.
Thật đó… Ngoài mẹ em ra thì anh là người đầu tiên được thưởng thức.”
Một sự vui sướng cứ ban phát trong trái tim anh khiến nó rộn ràng, đôi môi anh theo vô thức mỉm cười rạng rỡ.
“Dù sao em cũng đã có lòng thế thì anh cũng không nỡ làm khó nữa.”
“Vậy anh mau ăn đi, thử món này đi.” Cô liên tục gắp thức ăn vào bát anh, miệng hí hửng cười không ngớt.
Tuy chỉ là bữa ăn bình thường như bao lần nhưng hương vị nó có gì đó khác biệt.
Anh không biết rõ đó là gì nhưng khi nếm thử chúng lòng anh dấy lên một niềm hạnh phúc vô tận.
Hình như khoảng cách giữa hai người đang dần dần xích lại gần nhau.
Gần tới mức chỉ cần một hành động nhỏ quan tâm cũng đủ khiến đối phương vui cả ngày.
Đang trong lúc ăn, bên mép môi Hạ Băng Tâm dính phải hạt cơm trắng, Hàn Lạc Thần chầm chậm dùng tay gạt đi.
Hai ánh mắt, hai con người, hai tâm hồn dường như lặng im, nhịp tim đập vượt quá mức cho phép, luồng không khí ấm áp thoáng choàng ngập khắp căn thủ phủ triệu đô.
Đột nhiên cánh cửa phòng mở toang khiến cả hai giật mình quay về thực tại.
Dì Trương từ trên tầng chạy vội kéo tay bà chủ sang hướng khác.
“Bà chủ… đừng làm phiền họ.
Bữa tối nay đều là cô chủ tự tay chuẩn bị, còn nói muốn hâm nóng tình cảm đó.”
Bờ môi Giang Bách Hợp hé nụ cười, bà thở dài bất lực:
“Tôi về chẳng đúng lúc chút nào…”
Thế nhưng bầu không khí hiếm hoi ấy cũng đã bị phá hỏng.
Bữa ăn đặc biệt hiển nhiên trở thành bình thường như bao ngày.
Sau khi ăn xong, Hàn Lạc Thần lên phòng, Hạ Băng Tâm dọn dẹp.
Mọi thứ đều quay về giống như lúc ban đầu.
Mùa đông năm nay khá lạnh, khí lạnh xuyên thấu vào từng đốt xương sườn, hơi ẩm xuống mức thấp.
Bên đường những nhánh hoa mận trắng đã nở nộ, trời lất phất những hạt tuyết đầu mùa.
Cả bầu trời ngập màu trắng xoá, thêu dệt nên bức tranh đẹp đến động lòng người.
Hạ Băng Tâm dừng bước trước một cây mận, cô ngửa mặt lên nhìn cánh hoa tuôn rơi theo những hạt tuyết bay bay.
Đôi bàn tay xoè ra đón nhận, hưởng lấy những mĩ miều của thiên nhiên.
Đôi môi hồng bồng bềnh thắp lên nụ cười, nụ cười như tia nắng nhỏ trong giới trần gian lạnh lẽo.
Hai chân cô xoay tròn theo quỹ đạo nhẹ, thả hồn mình bay bổng trong thời khắc bình yên.
Khắp thành phố như chìm trong cơn ảo mộng, như bắt đầu giấc ngủ đông.
Người ta đã không còn thấy khói bụi, mà chỉ nhìn thấy màu trắng tinh khôi lất phất.
Cô yêu tuyết, cũng chẳng biết là vì lí do gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Ác Ma Đừng Hôn Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Ác Ma Đừng Hôn Tôi, truyện Tổng Tài Ác Ma Đừng Hôn Tôi , đọc truyện Tổng Tài Ác Ma Đừng Hôn Tôi full , Tổng Tài Ác Ma Đừng Hôn Tôi full , Tổng Tài Ác Ma Đừng Hôn Tôi chương mới