TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Lục, Lục Tư Thần?” Cố Manh Manh lắp bắp, khuôn mặt cô đầy kinh ngạc và hoảng sợ.
Người đàn ông vững vàng bước vào.
Thân hình anh cao lón, trên người dường như có một tràng khí áp đảo hết thảy người khác, ánh mắt sâu thẳm của anh vẫn đang dừng trên người cô.
Nhìn cô, anh lạnh giọng hỏi: “Tại sao phải đánh nhau?”
“Tôi…” Cế Manh Manh đang định trả lời.
“Cô ấy là vì muốn giúp tôi!”
Thẳm Sơ Tuyết đột nhiên nói: “Xin đừng trách cô ấy!”
Tuy nhiên, Lục Tư Thần chỉ phóớt lờ cô ta, thậm chí còn không thèm nhìn lấy một cái.
Thẳm Sơ Tuyết rất xấu hồ.
Tháy vậy, Cố Manh Manh vội vàng nói: “Chính là mấy cô gái kia mắng tôi trước!”
Lục Tư Thần cau mày: “Bọn họ mắng cô?”
“Đúng vậy.” Có Manh Manh gật đầu.
Cô làm trái lương tâm mà tiếp tục nói: “Những người đó mắng rất khó nghe.
Tôi không thể nhịn được nữa nên mới ra tay.”
Càng nói, giọng cô càng nhỏ đi.
Dù sao không phải tất cả những gì cô nói đều là sự thật, vì vậy vẫn có chút cắn rứt lương tâm.
Nhưng cảnh tượng này rơi vào trong mắt Lục Tư Thần lại khiến anh lầm tưởng rằng cô gái nhỏ này đang cảm thấy oan ức.
“Lại đây.” Anh nói.
Khi Cố Manh Manh nghe thấy những lời đó, cô nhìn anh một cách thận trọng, sau đó mới chậm rãi đi đến chỗ anh.
Lục Tư Thần nâng cằm cô lên, ánh mắt đánh giá khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
“Họ có chạm vào cô không?” Anh trầm giọng hỏi, đôi mắt đen như bầu trời đêm.
Cố Manh Manh lắc đầu đáp: “Không có.”
“Ừm” một tiếng, Lục Tư Thần cúi người nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, xoay người bước ra ngoài.
Cô có chút bối rồi: “Anh đang làm gì vậy?”
Lục Tư Thần hừ lạnh một tiếng: “Còn muốn phạt đứng ở đây?”
“Thế… Thầm Sơ Tuyết thì sao?” Cố Manh Manh hỏi.
Lục Tư Thần lập tức đứng hình.
Lúc này, anh mới chậm rãi nhìn về phía Thâm Sơ Tuyết bên kia.
Đôi mắt anh tĩnh lặng như mặt hồ không sóng, trên khuôn mặt lạnh lùng hầu như không có chút thay đổi nào.
Cố Manh Manh kéo tay áo anh, nói một cách buồn bã: “Đưa cả Thảm Sơ Tuyết cùng đi đi, lần này tôi là người động tay động chân.
Tôi đã liên lụy đến cô ấy, Lục Tư Thần, đừng để cô ấy ở đây một mình…”
Lục Tư Thần hạ ánh mắt liếc cô.
Trong giọng nói của anh không lên không xuống: “Lần trước cô trốn nhà đi, là cô ta giúp đỡ cô?”
“Ừm…” Cố Manh Manh giật mình.
Lục Tư Thần không vui: “Nói!”
Cố Manh Manh đột nhiên ôm lấy cánh tay anh, giọng cô dịu dàng làm nũng: “Lục Tưu Thần, anh lại chơi xấu rồi.
Rõ ràng lần trước chúng ta đã nói, sau này không được phép nhắc lại chuyện đó nữa.
Sao anh lại muốn hỏi nữa?”
Thân thể Lục Tư Thần cứng lại.
Anh không nói lời nào, vẻ mặt đông cứng.
“Lục Tư Thần, sao anh không nói gì?” Cố Manh Manh lắc lắc cánh tay anh.
LụcTư Thần liếc cô một cái, sau đó bỏ lại một câu: “Dẫn cô ta theo.”
Vừa dứt lời, Cố Manh Manh lập tức buông hai tay ra, hoan hô nói: “Thẫm Sơ Tuyết, Thầm Sơ Tuyết, chúng ta cùng nhau đi thôi!”
Lục Tư Thần cúi đầu, nhìn cánh tay đột nhiên trở nên trống không của mình, anh không khỏi nhíu mày.
Lúc này ở bên ngoài hành lang, trưởng khoa đang lén lau mồ hôi lạnh, vừa nhìn thấy đám người Lục Tư Thần ởi ra thì kích động vô cùng, ông ta nở nụ cười nịnh nọt tiền tới chào hỏi.
“Ngài Lục, thực xin lỗi! Hôm nay là hiểu lầm thôi, tất cả mọi người đều có hiểu làm!” Thầy chủ nhiệm vừa nói vừa liên tục cúi đầu, tựa hồ đang kinh hãi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút, truyện Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút , đọc truyện Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút full , Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút full , Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút chương mới