TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hứa Thanh Khê nghe thấy tiếng chuông điện thoại, lập tức khẽ thở phào nhẹ nhõm.
"Tớ đi nhận điện thoại nha."
Cô mỉm cười mở miệng, Trần Hoài Tâm rất quý ông mà gật đầu.
Không nghĩ tới sau khi lấy điện thoại ra, ánh mắt của Hứa Thanh Khê lại hơi thay đổi.
Chỉ vì trên màn hình điện thoại, tên người gọi đến hiển thị lên là Quân Nhật Đình.
Trong lúc nhất thời, cô chột dạ không dứt, đưa lưng về phía Trần Hoài Tâm nhận điện thoại.
"Ừm...!Có chuyện gì không?"
Cô hỏi, người đầu dây bên kia lại im lặng thêm một hồi lâu mới mở miệng.
"Hiện giờ cô đang ở đâu?"
Cũng không biết có phải do chột dạ hay không, Hứa Thanh Khê nghe vậy, bàn tay không khỏi trở nên run rẩy.
"Tôi ở bên ngoài, đang định về đây."
Cô trả lời nửa thật nửa giả, bên kia điện thoại lại là một khoảng lặng im.
"Vậy sao? Ở cạnh ai thế?"
Rất lâu sau đó, giọng nói hờ hững của Quân Nhật Đình mới vang lên, khiến cho Hứa Thanh Khê bứt rứt vô cùng.
"Ừm...!Đi cùng với cha tôi."
Hứa Thanh Khê nghĩ đến cái cớ mình lấy trước khi ra ngoài, nói dối đáp.
Quân Nhật Đình nghe cô nói như thế, tia lạnh trong mắt càng sâu hơn.
Anh lạnh lẽo nhìn hai người ngoài cửa sổ xe, gì cũng không nói nữa, trực tiếp ngắt điện thoại.
Hứa Thanh Khê thấy cuộc gọi đã ngắt, mày nhíu lại, trong không hiểu ra sao lại có chút không yên mơ hồ, lại không phát hiện, ở nơi cách bọn họ không xa kia, có một chiếc xe Maybach màu đen đỗ lại ở ngã tư.
Mà người ngồi trong xe rõ ràng là Quân Nhật Đình.
Chỉ thấy sắc mặt anh âm u đến mức có thể nhỏ ra nước, khí áp quanh thân cũng hạ thấp đến mức tận cùng.
Tựa như trời đông giá rét ngày tháng chạp, có thể đông chết người ta.
Hà Văn Tuấn ngồi ở hàng ghế trước, sợ tới mức lạnh run.
"Tổng giám đốc, thực ra tôi cảm thấy đây có lẽ là trùng hợp thôi, lúc mợ cả đang muốn đi về thì gặp được bạn ấy."
Cậu muốn làm dịu những khí lạnh khiếp người này lại, cố gắng giải thích thay Hứa Thanh Khê.
Nhưng vừa mới nói xong, lại nhận được ánh mắt buốt giá chiếu đến từ tổng giám đốc nhà mình.
"Tôi nhớ rõ rằng nhà họ Hứa ở thành Tây, nơi này là trung tâm thành phố đúng không?"
"Ấy...!Cũng có thể là mợ cả đi ăn ở bên ngoài với ngài Hứa bọn họ thì sao ạ."
Hà Văn Tuấn kiên trì giải thích.
Quân Nhật Đình hừ lạnh: "Theo như lời cậu nói, nếu cô ấy không có vấn đề gì, vì sao lúc ban nãy lại nói dối, người đàn ông kia là Trần Hoài Tâm à?"
Hà Văn Tuấn tức thời bị oán giận đến cạn lời.
Rất lâu sau cậu mới phản ứng lại được, vẻ mặt kỳ lạ nhìn chằm chằm Quân Nhật Đình.
"Tổng giám đốc ơi, anh đây là đang ghen đấy ạ?"
Quân Nhật Đình sửng sốt, đến khi trở lại bình thường, đáy mắt tràn đầy tức giận: "Tôi phát hiện đêm nay cậu nói hơi nhiều, có phải gần đây rất rảnh rỗi không hả?"
Hà Văn Tuấn vừa nghe thấy uy hiếp trong lời này, vội vàng che miệng lại lắc đầu.
Quân Nhật Đình nhìn thấy thế, giọng nói lạnh lùng mà bảo một câu: "Về thôi."
Dứt lời, anh lại nhìn về phía hai người bên ngoài kia, trong đôi mắt sâu thẳm có nguy hiểm như bão táp ập đến.
Mà hết thảy những điều này, Hứa Thanh Khê đều không tự biết được.
Cô ngây ngẩn nhìn điện thoại, cuối cùng vẫn là Trần Hoài Tâm phá vỡ sự im lặng.
"Đã xảy ra chuyện gì ư? Nhìn sắc mặt cậu không được tốt cho lắm."
Anh ta quan tâm mà nhìn Hứa Thanh Khê, những tình cảm trong mắt không thể nào che giấu nổi.
Hứa Thanh Khê hoàn hồn, lại không rảnh chú ý đến, lúc này cô chỉ muốn mau chóng trở về.
Trực giác mách bảo với cô rằng, thái độ của Quân Nhật Đình có chút không đúng.
"Thực ra cũng không có gì, chỉ là thời gian không còn sớm nữa, người nhà tớ lo lắng cho tớ, bảo tớ mau mau đi về."
Trần Hoài Tâm nghe cô nói vậy, trong mắt là mất mát khó có thể che dấu.
Nhưng cuối cùng anh ta vẫn quý ông mà cười nói: "Vậy tớ đưa cậu về nhé, đã trễ thế này, một người con gái như cậu đi một mình, không an toàn."
Hứa Thanh Khê sao có thể để anh ta đưa mình về, đưa về sẽ bị lộ tẩy mất.
"Không cần đâu, tớ tự đi bắt xe trở về là được rồi."
Cô nói xong, nghĩ đến người bạn thân của mình, nhờ cậy nói: "Cái đó, có khi tớ không kịp đi tìm Kiều An, có thể làm phiền cậu đưa cậu ấy về không? Cậu ấy chỉ có một mình không ai ở cạnh, lại lạ nước lạ cái nữa, tớ không yên tâm cho lắm."
Trần Hoài Tâm nghe lời này của cô, sự giáo dục của quý ông làm cho anh ta không thể nào từ chối, chỉ có thể gật đầu nói: "Được, tớ sẽ đưa cậu ấy về giúp cậu, đợi khi nào có cơ hội, chúng ta sẽ lại nói chuyện với nhau."
"Được, có thời gian rảnh, chúng ta lại gặp nhau."
Hứa Thanh Khê lịch sự đồng ý, rồi ngay lập tức tạm biệt anh ta và bắt xe trở về Quân gia.
Không đến nửa giờ, đã tới Quân gia.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới