TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Ông nội, thật ra đó không phải là lỗi của Nhật Đình.
Lúc trước con cũng làm vài chuyện sai, sau này con sẽ ngoan ngoãn để mẹ thay đổi cách nhìn." Hứa Thanh Khê lắc tay ông cụ làm nũng nói: "Ông nội, ông đừng tức giận nữa được không?"
Giọng cô dịu dàng và dí dỏm khiến tâm trạng ông cụ tốt lên khá nhiều.
Ông vỗ tay cô: "Con bé ranh mãnh này."
Thấy ông cụ đã vui vẻ hơn, Hứa Thanh Khê lại cười thè lưỡi: "Lần sau ông nội ra quán trà nhớ phải dẫn cháu theo nhé."
"Theo lão già như ông đây làm gì, thanh niên mấy đứa phải đi chơi để tìm hiểu nhau nhiều hơn mới đúng." Ông cụ vừa nói vừa nhìn sang cháu trai, đầy ẩn ý.
Quân Nhật Đình sửng sốt, tiếp lời: "Ông nói rất đúng."
Hứa Thanh Khê cũng hờn dỗi nói: "Ông nội này, sao ông cứ lôi cháu ra trêu thế."
"Ông đâu có, con bé này bênh chồng quá nhỉ." Ông cụ cố tình hừ nói, nhưng có thể thấy rõ ông cụ hài lòng với câu trả lời của Hứa Thanh Khê thế nào.
Vì tuổi tác của ông cụ nên chiếc xe đi rất chậm.
Suốt cả đường đi có Hứa Thanh Khê nói chuyện chọc cười nên mọi thứ vẫn trôi qua trong êm đềm.
Quân Nhật Đình cũng dần yên tâm và bình tĩnh lại.
Hai người đưa ông cụ vào đến phòng mới chuẩn bị trở ra: "Ông nội nghỉ ngơi sớm chút nhé, hôm khác bọn cháu quay lại thăm ông sau." Hứa Thanh Khê ngoan ngoãn nói, cô nhận được sự khen ngợi đến từ những người làm theo ông cụ bao lâu nay.
Tất cả mọi người đều bảo ông cụ thiên vị mợ cả, chuyện đó cũng dễ hiểu thôi.
Chỉ có mợ cả mới đủ can đảm nói chuyện với ông như thế.
Ai cũng sợ mất mật ngậm chặt miệng bởi một câu ông cụ nói ra, mãi ông cũng thấy nhàm chán.
"Ừ, hai đứa về đi.
Trễ thế này rồi, hai đứa đi đường cẩn thận nhé." Ông cụ dặn dò.
.
ngôn tình hay
Lúc ra khỏi nhà hàng ông đã rất tức giận nhưng con bé Hứa Thanh Khê cố chọc ông cười suốt cả đường đi, ông không mù nên vẫn hiểu cô đang lo lắng cho mình nên vui vẻ hơn hẳn.
Nghĩ thế, ông cụ lại tức tối nhìn sang đứa cháu trai nào đó.
Quân Nhật Đình giật mình, đang định nói gì đó thì ông cụ đã quay đầu đi: "Được rồi, được rồi."
Trông như một đứa trẻ giận dỗi.
Hứa Thanh Khê mỉm cười đúng đó, không hề mất kiên nhẫn tí nào.
Tim Quân Nhật Đình chợt run lên, hình như anh đã hiểu tại sao ông cụ lại yêu thương Hứa Thanh Khê.
Khi về già con người ta thường khao khát sự ấm áp đến từ gia đình, ông cụ từng có một thời huy hoàng oai phong rực rỡ nhưng suy cho cùng vẫn là một người lớn tuổi cần sự ấm áp thôi.
"Thế bọn cháu xin phép về trước?" Quân Nhật Đình hơi đa sầu đa cảm.
Ra khỏi căn biệt thự ông cụ ở, hai người lại chậm rãi đi bộ về nhà mình.
Cùng một khu biệt thự nên cũng chẳng xa xôi mấy.
Chẳng ai lên tiếng nói chuyện nên bầu không khí hơi gượng gạo.
Hứa Thanh Khê muốn nói gì đó nhưng cô nghĩ hình như Quân Nhật Đình vẫn còn tức giận nên sáng suốt ngậm miệng lại để khỏi phải tự làm xấu mặt mình.
Nhưng cô không biết anh tức giận vì chuyện gì, rõ ràng cô đã giải thích về Phan Hữu Nam với anh.
Hứa Thanh Khê không thèm để ý đến Quân Nhật Đình nữa, nhưng anh lại muốn bắt chuyện với cô, chỉ là anh không phải là người hay nói chuyện nên lời lên đến miệng thì ngừng.
Quân Nhật Đình bận giải quyết công việc nên về đến nhà lập tức trốn vào phòng đọc sách.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới