TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sắc mặt Hứa Thanh Khê lạnh lùng, theo ánh nhìn của cô chính là cái người họ Khương thô lỗ này, cô mà nói áy náy không phải thể hiện cho việc Quân Nhật Đình yếu thế sao?
“Người của tôi cũng đã đến rồi, nếu như không còn việc gì khác thì tôi sẽ rời đi trước!”
Cô liếc nhìn vẻ mặt âm trầm của Khương Thừa Khải và Hứa Hải Minh, vì để tránh những rắc rối không đáng có nên cô đã thẳng thắn nói rời khỏi.
Vừa dứt lời, định rời đi thế nhưng Hứa Hải Minh đã quát lớn.
“Dừng lại, ai cho phép mày đi, trước khi bữa tiệc kết thúc mày không thể rời đi mà không có sự cho phép của tao!”
Hứa Thanh Khê tức giận, trừng mắt với Hứa Hải Minh.
“Tại sao chứ?”
Hứa Hải Minh chế nhạo, bước tới bên tai Hứa Thanh Khê nói với giọng mà chỉ hai người có thể nghe thấy: “Hãy nghĩ đến mẹ của mày đi.”
Sau khi nói xong, ông ta lùi lại một bước, giả vờ giúp Hứa Thanh Khê chỉnh lại làn váy: “Con nhóc này, con thật sự rất nóng nảy đó.
Bố nói con một câu cũng không được.”
Hứa Thanh Khê nhìn thấy ông ta làm bộ làm tịch, trong lòng nổi lên sự độc ác muốn ném ông ta ra.
Cô rên nhẹ một riếng rồi kéo làn váy lại, bỏ Hứa Hải Minh và Khương Thừa Khải ở lại, quay người đi.
Hứa Hải Minh nhìn thấy bóng lưng xa xa của cô, ánh mắt một mảnh tối tăm.
Khương Thừa Khải liếc nhìn hai cha con, cười như không cười nói: “Ông Hứa, xem ra con gái của ông tính tình rất ngông cuồng, nhất là chuyện này, thoạt nhìn rất cần được giáo huấn thật tốt.”
Không thể không nói phản ứng của Hứa Thanh Khê khiến Khương Thừa Khải nghĩ đến người phụ nữ mà hắn luôn nhớ nhung đến, đáy mắt đầy u ám.
Nghe vậy, Hứa Hải Minh nghiêng đầu nhìn lại Khương Thừa Khải, và không bỏ lỡ ánh sáng lóe lên dưới đáy mắt hắn.
“Chẳng qua chỉ là một cô gái không biết nặng nhẹ mà thôi, sao có thể là con gái Hứa Hải Minh tôi.
Nếu có hứng thú thì cậu có thể đem nó đi giáo huấn.”
Lời này vừa nói, hai mắt Khương Thừa Khải sáng ngời, tràn đầy hứng thú.
“Vậy tôi sẽ giúp ông dạy dỗ lại.”
Hứa Hải Minh không nói gì, quay lưng bỏ đi.
Nhưng ông không biết rằng khi Khương Thừa Khải nói điều này, người trong đầu hắn chính là người hắn thực sự yêu, Hứa Thanh Tuệ.
Có thể nói rằng nếu Hứa Thanh Tuệ không trèo lên người chủ của hắn và khiến cho hắn chỉ có thể nhìn mà không làm được gì thì hắn đã sớm nghiêm khắc đùa giỡn với con tiện nữ kia từ sớm.
Bây giờ thật vất vả mới có thể tìm một người phụ nữ trông như con tiện nữ đó, những suy nghĩ xấu xa trong lòng khiến hắn không thể nào kiểm soát được.
Vừa lúc dạy cho Quân Nhật Đình một bài học, dám nhiều lần không nể mặt hắn.
Hắn nghĩ, âm trầm nhìn chằm chằm vào Hứa Thanh Khê.
Trong hội trường, Hứa Thanh Khê chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, tưởng rằng là do trời lạnh, định đi khu nghỉ ngơi ngồi chờ kết thúc.
Cùng lúc đó, trong nhà họ Quân.
Quân Nhật Đình hoàn thành công việc, đi vào phòng ngủ.
Anh vốn tưởng rằng Hứa Thanh Khê có thể đã ngủ rồi, ai ngờ vừa vào nhà thì đã nhìn thấy trên giường không có ai.
“Thanh Tuệ?”
Anh khẽ gọi thế nhưng nhưng cũng không ai đáp lại anh.
Anh nhíu nhíu mày, quay người đi về phía cửa ngoài.
“Mợ cả đâu rồi?”
Anh ta nhờ quản gia tìm Mạc Ly để hỏi thăm.
Mạc Ly hơi bối rối khi bị hỏi.
“Mợ cả không phải đang ở trong phòng sao?”
Cô ta nhớ kĩ là đã thấy Hứa Thanh Khê trở lại phòng trước đó rồi mà.
Tưởng người phụ nữ sẽ không ra nữa nên cô mới không ở phòng khách canh chừng nữa mà trở về phòng nằm nghỉ ngơi.
“Cô ấy không có ở trong phòng.”
Quân Nhật Đình lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái khiến Mạc Ly không khỏi run lên, trong lòng lại càng vì những lời này mà loạn tung lên.
“Không thể nào.
Tôi rõ ràng nhìn thấy mợ cả trở về phòng nên tôi mới rời đi mà.”
Cô lo lắng trả lời, thế nhưng Quân Nhật Đình hoàn toàn không thèm để ý, chuyển sự chú ý sang quản gia.
“Rốt cuộc là mợ cả đi đâu vậy?”
Thấy thế quản gia nhanh chóng nhớ lại tình hình vào buổi tối.
“Cậu chủ, tôi nhớ rồi, khoảng tám giờ mợ cả có mặc lễ phục đi ra ngoài.”
Quân Nhật Đình nhíu mày.
“Lễ phục sao? Ông không ngăn cô ấy lại hỏi cô ấy đi nơi nào sao?”
Quản gia lau mồ hôi lạnh, trả lời: “Tôi có hỏi, mợ cả nói là đi tới khách sạn Ngự Cảnh, đi một lát là trở lại ngay, không cho tôi quấy rầy cô ấy.”
Quân Nhật Đình nghe thấy cái tên khách sạn Ngự Cảnh, trong mắt liền lóe lên một tia sáng u ám.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới