TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bên ngoài phòng, tài xế vừa mới giải quyết xong vệ sĩ của Khương Thừa Khải, trên mặt đất đã có một thi thể.
Anh ta không phải chỉ đơn giản là một tài xế mà là một vệ sĩ bí mật được Quân Nhật Đình lựa chọn và sắp xếp cẩn thận.
“Người đang ở đâu?”
Lúc này Quân Nhật Đình cũng vội vàng chạy tới.
“Vẫn đang ở trong phòng.”
Quân Nhật Đình không đợi anh ta nói xong đã mặt mũi âm trầm lạnh lẽo đi tới đá văng cái cửa.
Một tiếng “rầm” vang lên, cửa phòng bị đá văng ra, vừa nhìn thấy cảnh tượng bên trong, mắt Quân Nhật Đình đã tràn ngập lửa giận.
Chuyện tốt của Khương Thừa Khải ba lần bốn lượt bị đánh gãy, anh ta tức giận nói: “Tên khốn nào t*ng trùng lên não dám phá hỏng chuyện tốt của tôi!”
Anh ta còn chưa kịp nhìn thấy là ai đi tới đã bị đá văng tới vách tường.
Hứa Thanh Khê còn chưa hoàn hồn sau biến cố này thì một chiếc áo khoác có mùi ấm áp quen thuộc đã phủ xuống người.
“Xin lỗi, anh đến muộn rồi.” Quân Nhật Đình nhìn bộ dạng sưng đỏ đầy chật vật của cô, ánh mắt anh trở nên hung bạo.
“Tại sao giờ này anh mới chịu đến?”
Hứa Thanh Khê ủy khuất nhào vào vòng tay Quân Nhật Đình, ánh mắt đầy sợ hãi: “Nếu anh đến chậm một chút nữa thôi, có lẽ sẽ không còn nhìn thấy em nữa.”
Quân Nhật Đình sững người một lúc, anh đương nhiên biết điều này có nghĩa là gì.
“Không, anh sẽ không để em xảy ra chuyện gì đâu!”
Trong mắt anh lóe lên một tia u ám, đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn Khương Thừa Khải như đang nhìn một người chết.
“Quân Nhật Đình, là anh!”
Lúc này Khương Thừa Khải mới bình tĩnh lại, chống tay vào tường khó khăn đứng lên.
Hứa Thanh Khê vừa nhìn thấy anh ta liền sợ hãi co người lại.
Quân Nhật Đình vỗ vỗ cô an ủi rồi đưa mắt ra hiệu cho người tài xế đứng ngoài cửa.
Tài xế nhận lệnh đi về hướng Khương Thừa Khải.
“Anh, anh muốn làm gì?”
Khương Thừa Khải nhìn sắc mặt người tài xế khó chịu, cảnh giác lùi lại.
Nhưng đằng sau anh ta là một bức tường, không còn đường lui nữa nên dễ dàng bị tài xế tóm được.
“Đập gãy hết tay chân của anh ta rồi đưa đến đồn cảnh sát đi.”
Quân Nhật Đình lạnh lùng bế Hứa Thanh Khê lên, định đưa cô đi.
“Quân Nhật Đình chết tiệt, anh có biết tôi là ai không? Anh dám làm vậy với tôi, anh không sợ bị trả thù sao?”
Khương Thừa Khải sợ hãi nhìn chằm chằm vào Quân Nhật Đình rồi đảo mắt nhìn qua Hứa Thanh Khê, cười nhăn nhở: “Tôi có thể thấy là anh quan tâm đến người phụ nữ này nhưng anh không thể theo dõi cô ấy mọi lúc mọi nơi được đâu.”
Ánh mắt Quân Nhật Đình trầm xuống, quanh thân tỏa ra sát khí nồng nặc, nhìn bộ dạng như đang muốn giết người: “Vậy anh có biết tôi là ai không? Dám đụng vào người của tôi, chán sống rồi sao?”
Vừa nói, anh vừa liếc nhìn tài xế: “Còn chưa chịu ra tay à?”
Người tài xế hốt hoảng, nhanh chóng nắm lấy cánh tay Khương Thừa Khải vặn mạnh một cái.
“Răng rắc.”
“A a a.”
Trong phòng vang lên tiếng xương gãy cùng với tiếng hét của Khương Thừa Khải.
Hứa Thanh Khê rùng mình giống như sợ hãi, vùi đầu vào vòm ngực Quân Nhật Đình.
“Đừng sợ, có anh ở đây.”
Quân Nhật Đình an ủi Hứa Thanh Khê và ra hiệu cho tài xế lo giải quyết tốt chuyện còn lại, lúc này mới ôm người rời đi.
Mười phút sau, Quân Nhật Đình đưa Hứa Thanh Khê trở lại nhà họ Quân.
Mạc Ly nghe thấy động tĩnh trong phòng khách, vội vàng chạy ra đón: “Cậu chủ, cậu chủ đã tìm được mợ cả chưa?”
Vừa nói, cô ta vừa nhìn thấy Quân Nhật Đình đang ôm Hứa Thanh Khê trong lòng, nhìn thất bộ dạng chật vật, quần áo xốc xếch, ánh mắt cô ta lóe lên tia kì lạ.
“Ôi trời, mợ cả bị làm sao thế?”
“Đã xảy xa vài chuyện ngoài ý muốn thôi.
Cô bảo quản gia lát nữa đem một ít thuốc giảm sưng lên lầu cho tôi.”
Quân Nhật Đình không muốn nói gì thêm, dặn dò vài câu liền đưa Hứa Thanh Khê lên lầu.
Hai người trở lại phòng, Quân Nhật Đình đặt Hứa Thanh Khê lên giường.
Hứa Thanh Khê vẫn có chút kinh hãi, kéo Quân Nhật Đình không cho anh rời đi.
Quân Nhật Đình cũng biết Hứa Thanh Khê lần này thật sự rất sợ hãi vì vậy anh hôn lên trán cô ôm cô vào lòng và an ủi: “Được rồi, không sao nữa rồi.”
Hứa Thanh Khê cũng biết mình đã an toàn nhưng cô vẫn còn sợ hãi.
Nếu Quân Nhật Đình không đến kịp, cuộc đời của cô coi như xong rồi!
Hứa Hải Minh, sao ông ấy dám đối xử với cô ấy như vậy!
Cô ôm chặt Quân Nhật Đình, trong lòng cực kỳ căm giận ông ấy.
Một lúc lâu sau, cô mới dần bình tĩnh lại, người quản gia cũng đem thuốc giảm sưng lên.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới