TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vì Quân Nhật Đình yêu cầu nên Hứa Thanh Khê không tiện từ chối.
Khoảng nửa tiếng sau, ba người đến nhà hàng Hi Vọng.
Đây là nhà hàng được thiết kế rất độc đáo với khuôn viên cây cảnh và bên trong là lầu son kèm những phòng ăn riêng biệt tạo cảm giác trang trọng đẹp đẽ nhưng rất hoài cổ.
Đây là nơi rất nhiều danh gia vọng tộc và cậu ấm cô chiêu chọn để đãi khách hay họp mặt bạn bè.
Chẳng những thế, tất cả các món ăn ở đây đều được nấu bởi đầu bếp nổi tiếng quốc tế nên phải đặt bàn trước tận ba tháng.
Hứa Thanh Khê có nghe nói về chuyện này, nhưng đây là lần đầu tiên cô tới nên khá rụt rè.
Lâm Gia Nghi quen đường quen nẻo đi trước, vừa đi vừa cười khẽ nói chuyện với Quân Nhật Đình: "Anh Nhật Đình không về nước một năm nay, chắc anh nhớ nơi này lắm nhỉ? Suy cho cùng đây cũng là nơi lúc trước chúng ta thường đến ăn cơm."
Quân Nhật Đình thờ ơ đáp: "Chỉ là chỗ ăn cơm thôi, có cái gì đáng để nhớ đâu?"
Lâm Gia Nghi định khoe khoang quan hệ thân thiết của mình với Quân Nhật Đình chọc tức Hứa Thanh Tuệ, để cô phải lộ ra bộ mặt thật nhưng không ngờ nam nhân vật chính lại phá hỏng trò vui này.
Cô ta thấy mặt hơi rát nhưng vẫn cười khan nói: "Nói thế cũng đúng, ở nước ngoài cũng có rất nhiều địa điểm hay ho.
Nhưng lần nay anh Nhật Đình phải thưởng thức kỹ món ăn của nhà hàng Hi Vọng, họ vừa mới đổi đầu bếp chính nên các món ăn ngon hơn trước kia nhiều, chắc là anh Đình sẽ thích."
Cô ta đang huyên thuyên thì ba người đã vào đến một phòng ăn mang phong cách trang nhã.
Các phòng ở đây được ngăn ra bởi những tấm gỗ dày với tranh vẽ, chiếc bàn ăn rộng thênh thang có thể ngồi tận bảy tám người nhưng ở đây chỉ có ba người họ.
Sau khi ngồi xuống, phục vụ đến đưa thực đơn cho họ gọi món.
Lâm Gia Nghi gọi liền ba bốn món chẳng thèm hỏi han ai.
Hứa Thanh Khê lẳng lặng ngồi xem thực đơn, cô líu lưỡi nhìn mấy con số trên đó, hở tí là mấy triệu rồi mấy chục triệu khiến lòng cô dậy sóng.
Đây chính là thế giới của kẻ có tiền! Ăn một bữa bằng tiền tiêu dùng của cô ròng rã mấy tháng trời.
Âm thầm dè bỉu là thế nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh không gợn sóng, cuối cùng cô dứt khoát không gọi, đưa thực đơn cho Quân Nhật Đình: "Anh chọn đi."
Quân Nhật Đình không nói gì, nhưng Lâm Gia Nghi lại lên tiếng: "Tôi đã gọi hết những món anh Nhật Đình thích ăn rồi, trong đó có cả vài món mới đặc sắc để cô Thanh Tuệ đây nếm thử, chẳng mấy khi đến ăn mà!"
Hứa Thanh Khê biết cô ta đang muốn nói gì, đang thể hiện ra mình hiểu Quân Nhật Đình rất nhiều đây mà!
Cô thầm cười khẩy nhưng ngoài mặt vẫn chẳng có gì thay đổi, trả lời: "Cô Gia Nghi có lòng quá, Nhật Đình có đứa em gái như cô thì đáng đồng tiền bát gạo quá."
Lâm Gia Nghi đang cực kì đắc ý nhưng mọi thứ đã biến mất sau hai chữ em gái.
Cô ta ghét nhất là nghe người ngoài dùng từ đó để nói về mối quan hệ của mình với Quân Nhật Đình.
Em gái cái quái gì? Rõ ràng giữa họ không có quan hệ máu mủ!
Hứa Thanh Tuệ chết tiệt, cô ta không phải quả hồng mềm mà!
Lâm Gia Nghi nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt chợt lạnh.
Hôm nay cô ta phải xé nát bộ mặt giả dối đó trước mặt Quân Nhật Đình bằng mọi giá!
Chẳng mấy chốc, thức ăn ba người gọi đã được bưng lên đủ.
Lâm Gia Nghi ân cần giới thiệu các món mới của nhà hàng cho Quân Nhật Đình, Hứa Thanh Khê im lặng ăn bữa cơm của mình.
Trong các món đó, cô nếm thấy vị của món cá chưng ăn rất ngon nên tiện tay gắp cho Quân Nhật Đình một miếng, xem như làm tròn nghĩa vụ của người vợ.
"Món này khá thanh đạm và tươi mới, cá được khử hết mùi tanh rồi nên anh nếm thử xem."
Quân Nhật Đình thoảng ngẩn người rồi nhíu mày.
Lâm Gia Nghi cũng tròn mắt nhìn, sau đó cười trên nỗi đau của người khác.
Quân Nhật Đình là người mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, bình thường quần áo dính chút vết bẩn anh đã không muốn mặc nữa là đôi đũa đã dính nước bọt của người khác.
Cô ta có thể tưởng tượng ra cảnh Quân Nhật Đình cầm cái chén lên đập nát.
Quả nhiên, Quân Nhật Đình nhìn chằm chằm miếng thịt trong chén rất lâu mới giơ tay lên.
Tất cả mọi thứ đều giống viễn cảnh Lâm Gia Nghi tưởng tượng ra, chỉ có một điều khác là anh cầm chén cơm lên, thong thả gắp miếng thịt cho vào miệng khi cô ta đang trợn mắt há miệng.
Lâm Gia Nghi nhìn anh như người xuống từ hành tinh khác, đôi đũa lỏng lẻo rơi xuống bàn.
Hứa Thanh Khê nhìn sang, không hiểu tại sao cô ta lại có biểu cảm đó.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới