TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
☆ Chương 10: Ba người quyết định hợp tác
----------Editor: Mèo---------------
Du Thiếu Kỳ nhìn thấy Lâm Tích Lạc, có chút ngoài ý muốn, "Lâm Tích Lạc, thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau!"
Lâm Tích Lạc không thèm để Du Thiếu Kỳ vào mắt, đồng tử màu đen sâu thẳm chỉ có thân ảnh Tô Chính Lượng, hắn thản nhiên gật gật đầu, "Đúng là rất trùng hợp."
Người này như thế nào lại cứ luôn nhìn mình? Bị ánh mắt của Lâm Tích Lạc nhìn đến khó chịu, Tô Chính Lượng càng giữ chặt cánh tay Du Thiếu Kỳ, "Thiếu Kỳ, chúng ta vào thôi, " quay đầu, lãnh đạm nói với Lâm Tích Lạc đứng một bên, "Xin nhường đường, Lâm tiên sinh."
Lâm Tích Lạc nhún nhún vai, bước sang bên cạnh.
Nghe được cuộc đối thoại ngoài cửa, thanh âm vag dội của giáo sư Trịnh từ văn phòng truyền ra, "Vừa đúng lúc, Tiểu Lượng, Thiếu Kỳ, Tích Lạc, mấy em lại đây ngồi đi."
Tô Chính Lượng sắc mặt khẽ biến, buông tay Du Thiếu Kỳ ra, bước vào đầu tiên, đi theo phía sau chính là Du Thiếu Kỳ cùng Lâm Tích Lạc.
Ba người trẻ tuổi cùng một đám giáo sư đại học mặt đối mặt ngồi cùng một chỗ, liền đem sự tình lần thứ hai mang ra thảo luận.
"Thầy à, em với Chính Lượng vừa bàn bạc qua, em đồng ý, nhưng em lại thiếu một vị trợ thủ."
Nghe thấy Du Thiếu Kỳ đồng ý đảm nhiệm vị trí chủ giảng, vài vị giáo sư đều cao hứng, đặc biệt là giáo sư Trịnh, "Thiếu Kỳ, em định chọn ai làm trợ lí?"
Du Thiếu Kỳ nhìn Tô Chính Lượng ngồi cạnh, "Chính Lượng nói cậu ấy nguyện ý làm trợ lý của em."
Trịnh giáo sư khen ngợi liên tục gật đầu, "Tiểu Lượng đích thật là người không tồi.
Lại có Tích Lạc tài trợ, Tiểu Lượng hiệp trợ em, thầy tin rằng nghiên cứu và thảo luậnlần này nhất định sẽ thành công rực rỡ."
Tô Chính Lượng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Lâm Tích Lạc, phát hiện hắn cũng đang đang nhìn mình, vội vàng đem lực chú ý chuyển dời đến việc tài trợ, "Thầy Trịnh, thầy nói lần nghiên cứu và thảo luận này sẽ do Lâm Tích Lạc tài trợ?"
"Đúng vậy, vì quy mô lần hội thảo này rất lớn, giảng đường trong trường học lại quá nhỏ.
Cho nên, thầy nghĩ mời Tích Lạc hỗ trợ, Tích Lạc từ khi về nước, vẫn luôn tận sức đem âm nhạc S đại phát triển, mấy buổi hòa nhạc lớn nhỏ đều do em ấy tài trợ, lần này không nói hai lần liền đồng ý.
À, việc này thầy à em ấy cũng đang cùng thảo luận."
Lâm Tích Lạc nghe vậy, khiêm tốn khoát tay, " Thầy quá đề cao em rồi, em chỉ là góp một chút công sức cho âm nhạc của S đại thôi."
Nghe Lâm Tích Lạc nói như thế, Tô Chính Lượng ngược lại cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Xem thường liếc Lâm Tích Lạc một cái, trong lòng nói thầm: doanh nhân như anh, còn cái gì mà vì nghệ thuật góp chút công sức.
Chỉ sợ là muốn thông qua cơ hội tài trợ này nâng cao nhân khí, thuận tiện làm gia tộc mình nổi tiếng mà thôi.
Thấy biểu tình Tô Chính Lượng âm tình bất định, Lâm Tích Lạc thản nhiên câu môi, "Em sẽ phụ trách địa diểm cùng nhân viên, thầy cứ việc yên tâm."
Trịnh giáo sư vừa lòng, "Thầy chúc ba người các em mã đáo thành công."
Ba người đứng dậy, trăm miệng một lời nói, "Cám ơn thầy."
Dưới ánh mắt của Trịnh giáo sư cùng các vị giáo sư khác, ba người một trước một sau đi ra văn phòng.
Du Thiếu Kỳ bước ra đầu tiên, sau đó là Tô Chính Lượng và Lâm Tích Lạc.
Đang lúc Du Thiếu Kỳ muốn mở miệng nói, lại phát giác hai người phía sau đều trầm mặc không nói, ngược lại khiến anh đối với cái loại cảm giác áp bách này thập phần không thoải mái.
Nhưng nghĩ lại, mặc dù không khí có chút quỷ dị, không ai muốn nói nói, vẫn nên có một người phá vỡ cục diện bế tắc này.
Du Thiếu Kỳ quay người, vươn tay phải ra, hướng hai người ngượng ngùng mỉm cười, "Chính Lượng, Tích Lạc, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Tô Chính Lượng bị hành động của Du Thiếu Kỳ đánh thức, cậu lập tức dừng suy nghĩ, hướng Lâm Tích Lạc vươn tay, "Lâm Tích Lạc, hợp tác vui vẻ."
Lâm Tích Lạc không dự đoán được Tô Chính Lượng sẽ chủ động hướng chính mình vươn tay, khẽ nhíu mày, hắn trước tiến bắt tay với Du Thiếu Kỳ.
Sau đó quay lại, nắm chặt lấy bàn tay Tô Chính Lượng, thật lâu sau, mới chậm rãi mở miệng, "Hợp tác vui vẻ."
Sau đó, Lâm Tích Lạc cáo biệt, lái chiếc Audi màu đen nghênh ngang rời đi.
Tô Chính Lượng cùng Du Thiếu Kỳ cùng đi thư viện, chuẩn bị tài liệu cho hội thảo.
Hai người bận rộn cả một buổi chiều, chờ khi rời khỏi S đại, cũng đã qua giờ cơm chiều.
Tùy tiện ăn một bữa trên đường, Tô Chính Lượng lái xe đưa Du Thiếu Kỳ về nhà.
Bạn đang đọc bộ truyện Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút, truyện Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút , đọc truyện Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút full , Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút full , Tra Công, Cách Ta Xa Một Chút chương mới