TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bác Nga mang trà gừng tới phòng Thiên Minh, không nén nổi tò mò, bác hỏi:
“Hạ Vy ốm hả cậu?”
Thiên Minh nhoẻn miệng cười, vừa nói vừa chỉ tay về phía giường:
“Cháu bấm lỗ tai cho cô ấy.
Còn chưa kịp làm gì đã lăn ra ngất như vậy đó.”
Bác Nga không nhịn được cười, hoá ra cậu chủ nhà bác vẫn còn tử tế lắm.
Thì ra chỉ định bấm lỗ tai cho người ta mà thôi.
Bác Nga hít sâu một hơi, lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh:
“Để bác cho Hạ Vy uống trà gừng.”
Thiên Minh cầm vội lấy cốc trà gừng còn ấm từ trong tay của bác Nga:
“Không có gì đâu.
Chuyện này cháu có thể tự làm được.”
“À.
Nhà mình có hạt lạc màu đỏ không bác?”
Bác Nga ngạc nhiên:
“Sao tự nhiên lại hỏi món này?”
Thiên Minh tủm tỉm cười:
“Nếu có bác gói cho cháu một ít nhá.
Cháu mang về Hà Nội.”
Bác Nga khẽ gật đầu.
Không phải cậu chủ nhà bác chuyển sang ăn chay rồi đấy chứ? Mọi lần về trên này đều mang theo gà đồi kia mà.
Tự nhiên muốn ăn lạc đỏ là sao?
Như đọc được suy nghĩ của bác Nga, Thiên Minh giải thích:
“Vy thích ăn lạc rang muối.
Cháu xin bác là để cho em ấy.”
Bác Nga mỉm cười:
“Được rồi.
Được rồi.
Để bác đi chuẩn bị,”
“À.
Cậu ăn cơm trưa rồi mới đi chứ?”
Thiên Minh vội lắc đầu:
“Dạ thôi bác.
Cháu và Hạ Vy đi sớm một chút.
Chắc chắn em ấy nóng ruột lắm rồi.”
Bác Nga nghe vậy liền lui xuống dưới nhà chuẩn bị.
Chưa biết Hạ Vy và Thiên Minh sẽ đi xa tới đâu nhưng ít nhất cô gái này cũng khiến cậu chủ nhà bà biết quan tâm tới người khác.
Thiên Minh từ trước tới giờ luôn làm theo ý mình, chính điều này đã khiến ông chủ đau đầu.
Việc cậu không chịu nối nghiệp gia đình mà theo đuổi con đường nghệ thuật là điều ông khó chấp nhận, mối quan hệ giữa hai cha con cũng vì thế mà xấu đi.
Tuy nhiên, thành công của Thiên Minh trong những năm gần đây đã khẳng định cậu không hề sai khi chọn con đường vốn đầy rẫy chông gai này.
Hơn nữa, trước mặt bà lúc này là một Thiên Minh có phần trưởng thành hơn, biết suy nghĩ cho người khác nhiều hơn.
Bà hy vọng ông chủ sẽ sớm nhìn nhận lại, yêu thương cậu như khi còn thơ bé.
…
Thiên Minh mang cốc trà gừng tới bên cạnh Hạ Vy, không nỡ đánh thức cô.
Có thể ngồi yên một chỗ ngắm người trong mộng thực sự khiến cho anh xao xuyến, bồi hồi.
Anh đã phải chờ thật lâu mới dám xuất hiện bên cạnh Hạ Vy.
Anh biết chuyện đời tư của nghệ sĩ luôn là điều mà công chúng quan tâm.
Chỉ có điều bên cạnh những lời chúc phúc thực lòng sẽ có không ít những ý kiến trái chiều, thậm chí là những lời không hay về nửa kia của họ.
Dù sao giữa anh và cô có một bản hợp đồng cũng tốt, Hạ Vy sẽ đối mặt với những xì xào, bàn tán trên mạng xã hội với tâm thế thoải mái hơn.
Tới khi cô không còn quan tâm tới những điều đó nữa anh sẽ nói với cô sự thật, một sự thật mà chính bản thân anh cũng không thể tin nổi.
Anh thực sự yêu mến cô gái này ngay từ lần gặp đầu tiên.
Thiên Minh còn đang suy nghĩ miên man thì Hạ Vy tỉnh lại.
Cô mở to hai mắt, nhìn thẳng vào Thiên Minh.
Thấy gương mặt anh ghé sát vào mình, Hạ Vy không tự chủ được mà nuốt nước bọt một cái.
Cô hít sâu một hơi rồi mở miệng nói:
“Anh nhìn cái gì mà ghê vậy? Tôi sợ quá nên ngất thôi.
Từ trước tới giờ tôi hãi nhất là bị đau.
Mới lại anh dùng súng bắn như vậy nếu làm lệch rồi hỏng cả tai tôi thì sao?”
Thiên Minh bật cười:
“Đúng là lệch thật nhưng lỡ rồi, em dùng tạm đi.
Ai bảo em lăn ra ngất, tôi hoảng quá nên bắn lệch.”
Hạ Vy thực sự muốn khóc thật to nhưng cô còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Hạ Vy lồm cồm bò dậy, cầm lấy cốc trà gừng từ tay Thiên Minh:
“Cái này cho tôi phải không? Cảm ơn anh.”
Thiên Minh tủm tỉm cười.
Xem ra Hạ Vy mạnh mẽ hơn anh tưởng.
Cô gái này luôn tự mình làm mọi việc, không muốn ỷ lại vào người khác.
Đáng lẽ phải để anh bón từng thìa nước trà gừng mới đúng kịch bản chứ.
Hạ Vy nhìn Thiên Minh rồi nói:
“Anh đợi tôi thay quần áo rồi lên đường nhé.”
Thiên Minh khẽ gật đầu.
“Được.
Tôi ra ngoài chờ em.”
…
Khi Thiên Minh và Hạ Vy chuẩn bị lên ô tô thì bác Nga khệ nệ mang tới hai túi đồ rất lớn.
“Túi màu xanh này là của Hạ Vy.”
“Màu đỏ là của cậu Minh nhé.”
Hạ Vy tò mò:
“Bác ơi, bác cho cháu thứ gì vậy?”
Bác Nga mỉm cười:
“Không có gì đâu.
Cậu nói cô thích ăn lạc rang muối nên bác gói một ít làm quà ấy mà.”
Hạ Vy cố gắng nở một nụ cười để che giấu cảm xúc thật trong lòng.
Ngay cả khi rời nhà lên trường đại học, cô cũng chưa hề được mẹ chuẩn bị đồ cho như vậy.
“Cháu cảm ơn bác.”
“Cảm ơn vì bác không những giúp cháu thay đồ còn giặt sạch bộ đồng phục này.
Cảm ơn vì bác đã chuẩn bị quà cho cháu.”
Bác Nga tủm tỉm cười, trêu chọc Hạ Vy:
“Đồ thì đúng là bác giặt đấy nhưng người thay quần áo là Thiên Minh kìa.”
Hạ Vy nghe vậy liền tái mặt.
Cô quay sang nhìn Thiên Minh:
“Anh…”
Thiên Minh lạnh lùng nói:
“Đã nói tôi không hứng thú với người thiếu trước hụt sau như em mà.
Bạn đang đọc bộ truyện Trái Tim Không Ngủ Yên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trái Tim Không Ngủ Yên, truyện Trái Tim Không Ngủ Yên , đọc truyện Trái Tim Không Ngủ Yên full , Trái Tim Không Ngủ Yên full , Trái Tim Không Ngủ Yên chương mới