TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Editor: Ngọc
Beta-er: Triêu Nguyên
Tôi có một cậu bạn trúc mã.
Cậu ấy đa sầu đa cảm, hơn nữa lại rất nhạy cảm.
Nhưng cậu lại hay chôn giấu tâm sự trong lòng.
Thực ra tôi không thể nhận biết được mấy cảm xúc này của cậu nhưng bởi tôi cảm xúc của tôi phụ thuộc vào cậu nên mới biết được.
Sau đó tôi đã thỉnh cầu, hy vọng rằng tôi có thể sống một cuộc sống với những cảm xúc của bản thân; tôi hy vọng có thể quay về kiếp trước để giải cứu Ly Thiên Thu, hy vọng có thể trả hết nợ cho cậu.
Rồi cuối cùng, tôi đã được đáp ứng.
Tôi quay trở về kiếp trước.
Tuy rằng tôi đã nỗ lực hết mình nhưng cũng không thể cứu được Lê Thiên.
Nhưng kỳ lạ thay, bây giờ tôi đã có thể sống một cuộc sống không bị phụ thuộc vào cảm xúc người khác nữa rồi.
Điều này hẳn là do bây giờ tôi không còn khả năng nhận biết cảm xúc của Ly Thiên Thu nữa.
Tôi đã cùng Ly Thiên Thu hẹn ước kiếp sau vẫn sẽ là vợ chồng.
Vì thế, mấy hôm trước tôi đã cầu hôn Ly Thiên Thu và cậu cũng đã đồng ý.
Kế tiếp là những thủ tục cưới hỏi rườm rà, phức tạp.
Tôi bị quay mòng mòng đến nửa sống nửa chết.
Tôi muốn nói điều này không biết bao nhiêu lần với Ly Thiên Thu: “Không cần làm lễ cưới được không, lãnh giấy thôi là được rồi mà…”
Ly Thiên Thu rất tích cực chuẩn bị, tôi không muốn phá sự tích cực đó của cậu nên cố chịu đựng sự khó chịu này.
Nhưng Ly Thiên Thu hình như lại biết được suy nghĩ của tôi, cậu nói: “Những việc này giao cho anh là được rồi, em không cần bận tâm đâu.”
Tôi giật mình, bởi trước nay tôi không hề biểu hiện ra sự khó chịu đó.
Thế tại sao Ly Thiên Thu lại có thể biết được suy nghĩ của tôi?
Điều kì lạ còn hơn thế nữa.
Mới hôm qua, khi tôi đang cùng cậu thảo luận về tiệc chiêu đãi khách khứa, bỗng nhiên có một tin nhắn từ đồng nghiệp bảo thành phố B sắp có triển lãm.
Tôi thấy thế liền vô cùng kích động, suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Nhưng Ly Thiên Thu vẫn đang ở bên cạnh tôi, cậu còn vô cùng nghiêm túc làm việc.
Nếu bây giờ tôi nói tôi muốn đến thành phố B xem triển lãm thì quá vô tâm cho nên tôi đè nén trái tim kích động của mình xuống, kiên nhẫn cùng cậu thảo luận.
Nhưng Ly Thiên Thu lại quay đầu sang nói với tôi: “Nếu em muốn đi thì cứ đi đi.
Đừng đè nén cảm xúc như thế.”
Khi đó tôi thực rất hoảng sợ, bởi vì cậu căn bản không có nhìn thấy tin nhắn mà đồng nghiệp gửi cho tôi.
Còn nữa, có hôm buổi tối tôi bỗng nhiên muốn ăn cá kho.
Cậu không cần tôi nói, lập tức nấu cá kho cho tôi ăn.
Còn có, lúc cậu tắm rửa, quên lấy khăn lông vì vậy tôi chạy đến phòng cậu giúp lấy khăn lông.
Một khe hở bé tí teo mở ra từ phòng tắm, hơi nước từ bên trong thoát ra, nhẹ nhàng mang theo mùi hương sữa tắm.
Ly Thiên Thu tránh ở phía sau cửa, với tay ra lấy khăn.
Da cậu trắng nõn nà, tinh tế.
Cánh tay còn phảng phất một vài giọt nước.
Làn da vừa mịn màng, vừa trắng trẻo lại còn quyến rũ như thế thật khiến người khác nhịn không được mà muốn cắn một cái.
Khi đó tôi ma xui quỷ khiến thế nào mà nghĩ: Nói thật, từ sau khi Ly Thiên Thu lớn lên, tôi chưa bao giờ nhìn thấy cậu lõa thể.
Khi còn nhỏ, cậu nhỏ của cậu vừa nhỏ lại trắng.
Hiện tại … của cậu có lớn hơn không? Nếu về sau sinh hoạt hôn nhân không hài hòa thì làm sao? Đã cùng cậu yêu đương, bên nhau năm năm nhưng cậu chưa bao giờ yêu cầu tôi về phương diện đó.
Có phải là do cậu quá nhỏ nên cảm thấy tự ti?
Không ngờ rằng, trước khi tôi kịp nghĩ xong, Ly Thiên Thu đã đóng sầm cửa lại.
Cậu trông có vẻ khá khó chịu, tiếng nghiến răng kèn kẹt cùng thanh âm trầm đục: “Em đang nghĩ gì thế? Sau này rồi em sẽ rõ.”
Không lâu sau, Ly Thiên Thu từ phòng tắm đi ra.
Chỉ là khuôn mặt tuấn tú của cậu nhìn tôi chằm chằm.
Sắc mặt hồng nhuận, lỗ tai, cổ, xương quai xanh đều phảng phất ánh hồng.
Khi đó một suy đoán bỗng nổi lên trong tôi.
Có phải Ly Thiên Thu có thể cảm nhận được cảm xúc của tôi, có phải cậu có thể biết được tôi đang nghĩ gì?
Sau đó tôi lại phát hiện, Ly Thiên Thu quả thật có thể cảm nhận được cảm xúc của tôi, nhưng cậu không thể biết suy nghĩ của tôi.
Cũng giống như tôi hồi trước, chỉ biết cảm xúc của cậu chứ không cách nào biết được cậu đang nghĩ gì.
Nhưng đầu óc Ly Thiên Thu vốn luôn thông minh, cậu có thể thông qua cảm xúc của tôi mà phỏng đoán tôi đang nghĩ gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Trái Tim Mong Manh Của Trúc Mã tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trái Tim Mong Manh Của Trúc Mã, truyện Trái Tim Mong Manh Của Trúc Mã , đọc truyện Trái Tim Mong Manh Của Trúc Mã full , Trái Tim Mong Manh Của Trúc Mã full , Trái Tim Mong Manh Của Trúc Mã chương mới