TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lời tuyên bố tự sát 11
Lục Viễn Triết nhảy qua cửa sổ vào trong, anh liếc nhìn Trình Mặc với một cảm xúc khó mà bình tĩnh lại. Không biết mình là căng thẳng nhiều hơn hay sợ hãi nhiều hơn, tóm lại là đang phát run.
Nơi này là lầu 7, nếu không phải buổi tối thì chắc chắn đã có đông người bị tiếng súng dẫn đến, vây xem ở dưới. Anh khép cửa sổ lại để những chuyện nghe được đều ở lại trong gian phòng này.
Có quỷ mới biết kim tiêm có gì, dù chưa tiêm hết hoàn toàn song dù là vậy Trình Mặc vẫn cảm nhận được cơn buồn ngủ và cảm giác tê mỏi dữ dội, hơi thở cũng trở nên dồn dập. Cậu ngồi dựa bên thành giường, hồi lâu sau mới ổn lại.
Lục Viễn Triết dùng chút thời gian ấy sắp xếp lại suy nghĩ mình, sắp xếp lại cho thi thể của Hứa An xong mới mở miệng.
"Trước đó tôi vẫn luôn thấy lạ." Anh cau mày đi về phía Trình Mặc, kéo cậu lên từ dưới đất. Chẳng còn chút gì là ôn hòa của người tiền bối, anh nghiêm giọng chất vấn: "Cậu muốn chết đúng không?"
Anh không hỏi chuyện rời đội, hành động đơn độc mà là thật sự "muốn chết".
Trình Mặc hoàn toàn không đứng lên nổi, cậu nhíu mày để anh kéo nửa người lên. Dù không rõ "trước đó" là bao giờ song cậu vẫn trả lời: "Đúng vậy."
Nói không phải cũng vô dụng, mới nãy Lục Viễn Triết đều đã nghe thấy cả rồi. Cuối cùng anh cũng đã biết tại sao ngày hôm ấy, khi Trình Mặc đến báo danh lại có biểu cảm đó: Trình Mặc đứng ở ngoài cửa tổ chuyên án quyết tuyệt mà hững hờ, bởi vì tới làm cảnh sát là để tìm một vụ án để được chết.
Trực giác của anh đúng hết, bí mật của cậu chính là loại anh không thích.
"Tại sao?" Anh hỏi. Trong đầu anh hiện ra nào là vấn đề tâm lý nào là tông giáo, song chẳng có suy đoán nào khiến anh vừa ý.
"Không sao hết." Trình Mặc nhếch khóe môi, cảm xúc xa cách hơn rất nhiều so với ngày thường, giọng điệu cũng rất có lệ, tựa như không phải đang nói đến chuyện gì to tát lắm vậy, "Không muốn sống nữa."
"Có bệnh thì đi khám." Anh nhìn chòng chọc vào Trình Mặc.
"Vậy thì đương nhiên khám không ra rồi." Nụ cười vẫn hiện trên môi Trình Mặc, lần này cuối cùng cậu cũng ngước lên nhìn anh, "Tôi cũng chẳng trầm cảm, không có khuynh hướng tự sát, không có bệnh hữu cơ, không dùng được."
Bệnh hữu cơ: tình trạng bệnh có thể quan sát đo lường (viêm hoặc tổn thương mô), có thể được xác nhận và định lượng thông qua các biện pháp sinh học tiêu chuẩn
"Chỉ cần cậu chịu để bác sĩ tâm lý nhìn ra." Lục Viễn Triết không tin khuynh hướng tự sát này không phải là vấn đề về tâm lý.
"Vậy thì đương nhiên là không muốn, nếu không sao có thể chết mà không gây chú ý kia chứ." Trình Mặc nhẹ nhàng dời tầm mắt, "Nhưng anh ít tìm hiểu về y học rồi, tôi không trầm cảm thật."
Lục Viễn Triết chưa bao giờ trông thấy một Trình Mặc để lộ bản thân không còn ý chí đến vậy. Không biết do không thể dùng sức hay tức giận vì bị anh phá hoại kế hoạch, mà cũng có khi là cậu chột dạ, tóm lại giọng điệu và vẻ mặt đều hững hờ, có thể không nhìn anh thì cậu sẽ không nhìn.
Đây mới là chân tướng dưới lớp vỏ bọc người máy Trình Mặc - thanh niên năm tốt. Anh buông tay Trình Mặc ra, Trình Mặc ngã quỵ xuống. Dựa vào thành giường, cậu cúi đầu cười khẽ: "Xin lỗi đội trưởng Lục, gây thêm phiền hà cho anh rồi."
Lục Viễn Triết cảm thấy nếu mình là người nóng tính thì đã đấm cậu rồi. Tiếc là anh không phải thế nên chỉ để cậu ngồi xa một chút, khỏi phá hoại hiện trường gây án.
Trình Mặc gắng sức lê mình đến một góc, ôm gối ngồi nhìn sàn nhà, hồi lâu sau cậu mới nhớ cởi lớp áo ngoài toàn máu kia ra.
…
"Đừng nảy sinh suy nghĩ sai lệch ở tổ chuyên án." Trong đầu Trình Mặc vang lên câu nói ấy.
Tiếp viện của đồn cảnh sát khu vực đến rất nhanh, Lục Viễn Triết vứt ra một câu rồi đi chỉ huy phong tỏa và xử lý hiện trường để cậu chống góc tường đứng dậy. Dằn lại cơn choáng váng và trào dịch dạ dày, Trình Mặc không dám ngẩng đầu lên, cậu chỉ thấy đôi chân rảo bước của mọi người.
Chưa từng nghĩ bí mật của mình sẽ bị lật tẩy, nhịp tim của cậu không thể nào bình thường trở lại, chỉ dè dặt đứng dựa vào tường.
Bí mật này không phải chỉ mỗi cậu biết, nhưng khi bí mật ấy bị phát hiện, cậu hãy còn nhỏ. Đối mặt với người lớn tuổi hơn mình nhiều, lời thật nói cũng đã nói, bây giờ còn bị người ta lật tẩy thật là ngoài ý muốn.
Trình Mặc sợ Lục Viễn Triết sẽ nói chuyện này cho mọi người biết, càng sợ chính con người Lục Viễn Triết.
Cậu kiểm điểm lại, thấy đáng ra mình không nên dọn tới nhà Lục Viễn Triết, gây ra thêm bao nhiêu phiền phức cho anh. Quả thật cậu không nghĩ sẽ để lại ám ảnh tâm lý cho mọi người, chỉ là "cơ hội" này đến quá bất ngờ.
Từ lúc có người tới đây, Lục Viễn Triết không nói gì với cậu nữa, chuyện này càng khiến lòng cậu thấp thỏm không yên, nhưng cậu càng không dám thử dò thái độ của Lục Viễn Triết. Từ bé cậu đã được dạy, không chỉ có rất nhiều chuyện "không nên hỏi" mà còn cả những chuyện "không thể hỏi".
Lát sau Tô Tiểu Chỉ đến, lúc này mới có người nói chuyện với cái người đứng lẻ loi trong góc.
"Sao thế? Không sao chứ? Cô ta tiêm cái gì vô cậu đó?" Tô Tiểu Chỉ hoàn toàn không nhận ra bầu không khí có gì kỳ lạ, chỉ nghe Lục Viễn Triết nói đại khái rồi nhìn chằm chằm ống tiêm hỏi rõ mười mươi.
"Không biết nữa, chắc là thuốc an thần." Cậu trả lời, lòng lại thầm thở phào. Ít nhất Lục Viễn Triết không lập tức công khai bí mật của cậu cho mọi người, "Có hơi mệt thôi, không sao."
"Vậy cậu đợi chút, lát nữa nếu có xe tiện thì sẽ đưa cậu tới bệnh viện." Tô Tiểu Chỉ sắp xếp.
"Ừ, không sao đâu, tôi đỡ nhiều rồi." Cậu đáp lời, lại đổi sang nụ cười cực kỳ hòa bình như thường ngày, kéo ghế dựa vào góc tường rồi ngồi xuống.
Sau đó Tô Tiểu Chỉ tiếp tục công việc, chẳng hề nghĩ thêm gì nữa.
Khách sạn xảy ra vụ án, thu đội càng nhanh càng tốt. Vậy nên dù rất nhiều người tới đây nhưng vẫn cứ có cảm giác không đủ người, mọi người đều bận rộn, không ai có thời gian trò chuyện phiếm cả.
Cảm giác mình có chút dư thừa, Trình Mặc muốn đi ra phòng ngoài. Nhưng vừa cử động, Lục Viễn Triết đã nhìn sang: "Chờ ở đây đi."
Cậu chỉ đành quay lại chỗ ngồi, nhìn mọi người đi qua đi lại. Cuối cùng Đinh Thần Dục cũng đến nơi, Lục Viễn Triết mới cắt cử anh ta đưa Trình Mặc đến bệnh viện.
Bạn đang đọc bộ truyện Trên Đảo Lúc Này tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trên Đảo Lúc Này, truyện Trên Đảo Lúc Này , đọc truyện Trên Đảo Lúc Này full , Trên Đảo Lúc Này full , Trên Đảo Lúc Này chương mới