TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Con chuột của Lục Cảnh Hà chần chờ ở phần tùy chọn phương thức thanh toán một hồi, phát hiện không cách nào nạp tiền nổi, cuối cùng chỉ đành từ bỏ.
Lục Cảnh Hà nghĩ ra một cách, hắn gọi ngay cho Tề Thụy.
Tề Thụy là hội viên VIP siêu cấp của P trạm, chắc chắn anh ta biết cách nạp tiền.
Thế nên hắn gửi tin nhắn cho Tề Thụy, kêu anh ấy mai tới đây một chuyến.
Tề Thụy nhanh chóng trả lời lại, Lục Cảnh Hà đọc được thì tắt máy, tắt luôn giao diện thanh toán rồi về trang chủ tìm tên Khương Ly, ngồi xem các video livestream chiếu lại của cậu.
Xem tới đoạn Lục Dữ dùng đề thi tuyển đại học làm khó Khương Ly, bấy giờ Lục Cảnh Hà mới hiểu ra vì sao đối phương lại nói mình là tên gây sự.
Xét về mặt nào đó mà nói, hai anh em nhà họ thật sự rất giống nhau, giống nhau đến bất ngờ.
Một video kéo dài những hai tiếng, Lục Cảnh Hà xem xong video đã hơn mười hai giờ khuya.
Lúc này Khương Nhu Mễ đã sớm ngủ ngất trong lòng hắn, gió đêm có hơi buốt, hắn thuận tay vớ lấy cái chăn nhỏ rồi đắp cho nhóc mèo.
Lối sinh hoạt thường ngày của Lục Cảnh Hà rất quy củ, chưa bao giờ có thói quen thức đêm hay ngủ nướng.
Ấy vậy hôm nay đêm đã khuya mà Lục Cảnh Hà vẫn chưa muốn đi ngủ, nhưng thói quen ngày thường vẫn đánh gục hắn.
Thôi, để mai xem tiếp.
Hắn nghĩ thầm, tắt máy tính rồi bế Khương Nhu Mễ về phòng ngủ.
Đèn hành lang lần lượt sáng lên, hắn chậm rãi đi tới, chưa bao giờ hắn thấy con đường này lạnh lẽo và dài đằng đẵng đến vậy.
Khương Nhu Mễ trong ngực hắn bật tỉnh, cái đầu ló khỏi chăn, kêu một tiếng làm nũng: “Meow”.
Tiếng kêu nho nhỏ xua tan đi cái lạnh đêm đen, Lục Cảnh Hà xoa đầu Khương Nhu Mễ, ôm nó về phòng.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hôm sau, Tề Thụy ăn sáng xong là tới chỗ Lục Cảnh Hà ngay, có điều đường lên núi hơi xa nên đến nơi đã hơn mười giờ trưa.
Lúc ngang qua sân Tề Thụy trùng hợp gặp được dì Lan, anh cười chào hỏi rồi đi thẳng tới phòng sách.
Chắc ngài Lục vẫn đang luyện chữ như mọi khi, dù sao nhiều năm qua rồi thói quen này vẫn chưa từng thay đổi.
Nói mới nhớ, mười giờ tối qua nhận được tin nhắn của ngài Lục khiến Tề Thụy vô cùng bất ngờ, với thói quen của ngài ấy, bình thường sau mười giờ tối sẽ chẳng bao giờ đi quấy rầy người khác.
Đúng thế, quấy rầy.
Trong mắt người ngủ sớm dậy sớm như Lục Cảnh Hà, cứ sau mười giờ tối mà liên hệ, bất kể nhắn tin hay gọi điện đều là tới quấy rầy phiền phức.
Hắn không thích người ta quấy rầy mình, cũng không thích đi quấy rầy người khác.
Ngày mới theo Lục Cảnh Hà làm việc, Tề Thụy tận tâm thuyết phục hắn, rằng cuộc sống về đêm của mọi người thường từ mười giờ mới bắt đầu, rất náo nhiệt, không phiền phức chút nào hết.
Đương nhiên những lời lẽ đó không thuyết phục nổi Lục Cảnh Hà.
Tề Thụy đi thẳng vào trong, trước khi bước vào phòng khách, anh ta ngó mắt qua cửa sổ, ấy thế mà chỗ bàn luyện chữ lại không thấy bóng dáng Lục Cảnh Hà đâu.
Tề Thụy thắc mắc, nhanh chân bước vào phòng, bỗng nhiên nghe được một giọng nữ.
Có.
.
.
có phụ nữ ở đây?
Tề Thụy khựng bước, anh kinh ngạc hồi lâu bởi thật sự chưa bao giờ ngài Lục cho khách nữ tới đây hết.
Trong lúc anh ta đang thắc mắc, bên trong truyền tới tiếng Lục Cảnh Hà: “Ai ở đó?”
Tề Thụy vội vàng bước vào: “Ngài Lục, là tôi.”
Anh ta bước vào, lúc này mới phát hiện trong phòng chỉ có mỗi Lục Cảnh Hà, giọng nữ vừa rồi chỉ đang phát ra từ máy tính trước mặt hắn mà thôi.
Tuy không có khách nữ nhưng chuyện mới sáng sớm Lục Cảnh Hà đã lên mạng cũng khiến Tề Thụy rất bất ngờ rồi, hơn nữa giọng nữ kia có chút quen tai.
.
.
Lục Cảnh Hà thư thái nằm trên ghế dựa, thấy anh ta tiến vào, ngẩng đầu thuận miệng nói: “Anh lại đây.”
“Vâng.” Tề Thụy lại gần, hóa ra Lục Cảnh Hà đang xem livestream.
Không, phải nói là xem chiếu lại.
Là video chiếu lại buổi livestream của streamer Giang Trì Lục Tiêu kia từ mấy hôm trước, ngài Lục xem nghiêm túc tới mức sắp lấy giấy bút nghe giảng và học cùng các học sinh cấp ba luôn rồi.
Bất chợt Tề Thụy có hơi thắc mắc, hôm qua anh ta cũng tới xem livestream của cô gái Giang Trì Lục Tiêu này, biết đối phương chỉ giảng dạy các dạng đề ở cấp hai và cấp ba là chủ yếu.
Nói Lục Cảnh Hà hứng thú với mấy đề bài này thì vô lý quá, phải biết rằng tháng ba năm nay ngài ấy được đặc cách mời tới làm giám khảo ra đề cho kỳ thi toán đại học cấp quốc gia năm nay đó.
Nghĩ ngược nghĩ xuôi mãi vẫn thấy điều này thực sự rất bất thường.
Nhưng nếu không phải hứng thú với đề bài, chẳng lẽ hứng thú với.
.
.
Ánh mắt Tề Thụy dừng trên khuôn mặt quá đỗi xinh đẹp của nữ streamer kia, lại liên tưởng tới phản ứng đêm đó khi mình cho ngài Lục xem livestream.
Hình như.
.
.
anh ta nhận ra điều gì đó rồi.
Ngay lập tức anh ta tự phủ định ý nghĩ của mình, ngài Lục là người thế nào chứ? Thanh tâm quả dục, liêm chính ngay thẳng, có bao giờ chịu động phàm tâm đâu?
Ừm đúng thế, không thể nào! Nghe đồn suốt ba mươi năm qua ngài Lục đã có nổi đối tượng nào đâu.
.
.
Tề Thụy nghĩ vậy, gật gật đầu rồi lên tiếng hỏi: “Chào buổi sáng ngài Lục, ngài gọi tôi tới đây là có chuyện gì phân phó phải không?”
“Chờ tôi chút.”
Lục Cảnh Hà ngồi thẳng người, tạm dừng video rồi xoay màn hình cho Tề Thụy xem: “Trợ lý Tề, anh có Alipay không?”
Tề Thụy không ngờ hắn lại hỏi chuyện này, sửng sốt một hồi: “Có chứ.”
Lục Cảnh Hà: “Ví điện tử thì sao?”
“Có luôn.” Tề Thụy không biết sao tự nhiên hắn hỏi nhưng vẫn đáp lời.
“Ví điện tử của anh còn tiền không?” Lục Cảnh Hà hỏi tiếp.
“Còn ạ.”
Tề Thụy đáp, thời đại bây giờ internet phủ sóng khắp nơi nên việc thanh toán trực tiếp vô cùng phổ biến, giờ ra chợ mua rau cũng phải kè kè cái điện thoại bên người để tả tiêng ấy chứ.
Lúc nào trong tài khoản của Tề Thụy cũng có một chút tiền dự phòng, tuy không nhiều nhưng cũng đủ dùng.
Bạn đang đọc bộ truyện Trò Chơi Công Lược Toàn Năng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trò Chơi Công Lược Toàn Năng, truyện Trò Chơi Công Lược Toàn Năng , đọc truyện Trò Chơi Công Lược Toàn Năng full , Trò Chơi Công Lược Toàn Năng full , Trò Chơi Công Lược Toàn Năng chương mới