- Hey, wait, anh bình tĩnh nghe tôi nói, có chuyện gì chúng ta cùng thương lượng, đừng làm bậy.
Âu Dương Thiên Thiên giơ hai tay lên, cô giờ phút này chẳng nhớ gì đến tiếng anh hay tiếng trung nữa, chỉ biết nói bừa tất cả, với hi vọng người đàn ông kia đừng bắn cô.
Dù vậy, David vẫn mặc kệ lời nói của Âu Dương Thiên Thiên, hắn nghiến răng nhìn cô, lên nòng, ngón tay di chuyển bóp còi, lên tiếng:
- Go to die....
(Đi chết đi...)
"Pằng" - Tiếng súng vẫn phát ra như chưa hề có sự ngăn cản nào, thẳng tiến bay đến người con gái đang đứng phía xa với ánh mắt sợ hãi.
Âu Dương Thiên Thiên lần này không thoát được nữa, cô đứng sựng người, đôi con ngươi run rẩy mở lớn, nhìn viên đạn bay ra khỏi nòng súng hướng về phía mình.
Cô sẽ chết một lần nữa ư? Lại chết một cách lạc nhách như vậy nữa....
Giữa thời khắc sinh tử, Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên nhớ đến một người đàn ông, hiện rõ khuôn mặt anh ta trong đầu cô.
"Pằng" - Một phát súng nữa vang lên, nhanh như tên lửa bay vút qua mái tóc của người con gái, đâm sầm vào viên đạn trước mặt cô không chệch một li, khiến cả hai thứ kim loại cùng rơi xuống đất.