Vốn dĩ cứ tưởng người đàn ông đó nói như vậy thì sẽ cho cô lên giường nằm, ai mà ngờ.... anh ta không chịu.
Âu Dương Thiên Thiên giật giật khóe môi, ánh mắt trừng lớn, Thế mà còn tỏ ra vẻ quan tâm cô, đến cuối cùng.... vẫn là cho cô nằm đất.
Tức chết cô rồi!!!
Đang lúc Âu Dương Thiên Thiên hậm hực, người đàn ông nằm trên chiếc giường lớn bỗng lên tiếng:
- Âu Dương Thiên Thiên.
Nghe lời gọi của anh, cô chẹp miệng, khó chịu đáp:
- Cái gì?
Âu Dương Vô Thần liếc mắt, trầm giọng hỏi:
- Em ngủ chưa?
"...."
Gì vậy ba? Hết chuyện chơi đúng không? Nghe cô trả lời thì tự khắc là biết chưa ngủ rồi. Còn hỏi ngủ chưa?
Âu Dương Thiên Thiên bặm môi, cô kéo chăn lên trùm đầu mình, hừ lạnh nói:
- Tôi ngủ rồi, đang say giấc nồng, mơ thấy vô số tiền bạc và trai đẹp. Anh ngủ đi, chúc anh ngủ ngon, mơ thấy ác mộng.
"....." Dứt lời, sau đó là một mảnh yên tĩnh kéo dài nữa.....
Ban đêm, khi tất cả mọi thứ đã chìm sâu vào trong thế giới của riêng mình, có một người đàn ông.... nhẹ nhàng rời giường. Anh ta bế cô gái đang nằm tự do dưới sàn, cẩn thận đặt lên giường, rồi đắp chăn lên ngang người cô.
Nằm xuống bên cạnh, người đàn ông ôm ngang lấy cô gái nhỏ, an tâm đi vào giấc ngủ....
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!