( Elias, con không thường can thiệp vào chuyện của ta, tại sao....)
- No reason. I have always been, with you... with your family. I hope you will forgive me this time, and not be angry or responsible for anyone, because as I remember, you owe me.... a big debt.
( Không lí do gì cả, con luôn như vậy, với ba..... với gia tộc của ba. Con hi vọng ba sẽ tha thứ cho con lần này, và không tức giận hay truy cứu trách nhiệm lên ai, bởi vì.... theo con nhớ, thì ba nợ con... một món nợ rất lớn.)
Người đàn ông trung niên nghe xong, im lặng một lúc lâu, sau đó trả lời:
- Alright...
( Được rồi)
Âu Dương Vô Thần chớp ánh mắt lạnh tanh, đáp:
- Thanks dad. I hung up, wish you always healthy.
( Cảm ơn ba. Con cúp máy đây, chúc ba luôn mạnh khỏe)
Dứt lời, Âu Dương Vô Thần muốn bỏ điện thoại ra, tắt cuộc gọi. Thế nhưng, người đàn ông bên kia lại ngay lập tức lên tiếng níu lại:
- Wait, Elias!
( Chờ đã, Elias)
Âu Dương Vô Thần dừng động tác lại, anh đưa điện thoại một lần nữa áp vào tai.
Mặc dù không có tiếng phát ra nhưng vẫn thấy cuộc gọi tiếp tục, người đàn ông biết anh còn nghe, liền hỏi:
- When are you going to return? Me and my grandmother both want to meet you.
( Khi nào con mới trở về? Ta và bà nội đều muốn gặp con)
Âu Dương Vô Thần mím môi, vài giây sau mới đáp:
- I don't know, but maybe you shouldn't wait. Because I have no intention of coming back.... nor do I want to see you.
( Con không biết, nhưng có lẽ ba không nên chờ đợi. Bởi vì con không có ý định quay về, cũng không muốn gặp lại ba.)
Nói xong, anh trực tiếp ngắt máy, không để người đàn ông nói thêm gì nữa. Cầm điện thoại trong tay, nét mặt Âu Dương Vô Thần vẫn lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại lại vang lên nữa. Âu Dương Vô Thần liếc mắt nhìn xuống, lần này, anh hơi cau mày lại.
Nhìn màn hình một lúc, anh vươn ngón tay lướt ngang qua, lên tiếng trước:
- Ba nuôi!
*Cầu phiếu nè, ahihi*
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!