Âu Dương Thiên Thiên nắm lấy vai áo người đàn ông, lên tiếng:
- Âu Dương Vô Thần, anh cứu cô ấy đi, anh rất tài giỏi mà, anh cứu cô ấy đi, Âu Dương Vô Thần.
Người đàn ông nhìn Elsa, rồi nhìn lên Âu Dương Thiên Thiên, mím môi không đáp. Thấy vậy, Âu Dương Thiên Thiên càng dùng sức nắm áo anh,cô cúi đầu xuống, hạ giọng khàn đặc nói:
Mã Nhược Anh tiến đến chỗ Âu Dương Thiên Thiên, cô quỳ xuống trước người Elsa, nhìn một lượt khắp thân thể cô ấy.
Tay, chân, bụng, hông, ngực.... toàn bộ đều trúng đạn, đếm một chút thôi cũng có thể đếm được hơn một chục viên đạn. Elsa đã làm gì để ra nông nổi này?
Mã Nhược Anh mím môi, cô đưa tay chậm rãi đặt lên cánh mũi cô gái, sau vài giây thì rút lại, nhìn sang Âu Dương Vô Thần, lắc đầu,
Âu Dương Vô Thần nhìn cô, dường như đã biết trước, anh không tỏ ra quá kinh ngạc, quay lại nhìn Âu Dương Thiên Thiên, anh lên tiếng gọi:
- Thiên Thiên....
- Cứu Elsa đi, là cô ấy bảo vệ tôi, là cô ấy đã đứng trước mặt tôi, cô ấy đã trở thành một lá chắn, cầu xin anh Vô Thần, cứu lấy Elsa đi....
Âu Dương Thiên Thiên nói với giọng như lạc đi, sự bất lực hiện rõ trong mắt cô, dù chính cô đã biết rằng....
Người đàn ông đau lòng, không biết phải nói như thế nào, thấy vậy, Âu Dương Thiên Thiên liền quay người sang Mã Nhược Anh, bắt lấy tay cô ấy, lên tiếng:
- Chị Nhược Anh, chị là bác sĩ mà, chị cứu Elsa đi, lấy đạn ra khỏi người cô ấy, em có thể làm được, em còn có thể truyền máu, em sẽ làm hết..... chị giúp em cứu Elsa có được không?
Mã Nhược Anh cũng đau lòng khôn xiết, nhưng cô vẫn lắc đầu, thẳng thắn đáp:
- Không cứu được nữa Thiên Thiên.... Elsa đi rồi....
Đúng lúc đó, bộ đàm trên tai Elsa vang lên tiếng "rè....rè", Anna ở đầu dây bên kia, vì nhờ Lữ Uyển Thành giúp hack vào hệ thống liên lạc của Elsa, bây giờ mới thành công. Thế nhưng, họ lại nghe thấy giọng nói của Mã Nhược Anh, từng lời của cô... không sót một chữ nào.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!