Ánh sáng màn hình yếu ớt, chiếu sáng một góc đen khịt và mặt mũi đầy hưng phấn của Hà Tịch. Mặc dù chưa đến mười giờ sáng mai cô còn phải đi thi tốt nghiệp trung học, nhưng trước đó cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, đó là ——
Cứu, vớt, thế, giới!
Một hệ thống tự xưng "Cứu vớt thế giới Tấn Giang số 18 tiểu đội 0", trói lại linh hồn cô sau khi chết, giúp cô trọng sinh đi cứu vớt thế giới.
Nghe nhảm thật sự, nhưng đời trước của Hà Tịch đúng là chết vì thế giới diệt vong.
Hệ thống nói cho cô biết, thế giới của cô là một quyển sách, vì tác giả không chịu trách nhiệm, viết nhân vật phản diện và nhân vật chính đồng quy vu tận hủy diệt thế giới, nên thế giới này mới diệt vong. Tiểu phân đội của nó là giúp những thế giới này, khôi phục những thế giới tiểu thuyết bị sụp đổ.
Cho nên hệ thống đưa cô trở về lúc tiểu thuyết còn chưa bắt đầu, nhân vật phản diện chưa hắc hóa, thay đổi kịch bản.
Dù Hà Tịch không muốn chấp nhận hai mươi tám năm cuộc đời của mình là một quyển sách, nhưng vì hệ thống có ban thưởng nên vẫn đi. Hệ thống nói nếu cứu được người này thì ban thưởng kỹ năng 'nhìn qua không quên', đây mới là lý do cô động tâm. Cô đã thi tốt nghiệp đại học sáu năm rồi, kiến thức cao trung cũng coi như bay sạch, kiếp trước tốt xấu gì cô cũng đỗ thủ khoa xã hội, sống lại một kiếp, không thể kém hơn kiếp trước được.
Mà hệ thống nói, ý nhìn qua không quên, là kể cả những thứ cô nhìn thấy trước kia đều nhớ rõ! Nếu đúng như thế, cho dù cô không ghi đáp án bài thi cao trung, chỉ dựa vào những đáp án cô ghi trước đó, danh thủ khoa cũng dễ dàng. Cho nên cô mới nhân lúc ba mẹ ngủ say, chạy nửa thành phố đến nơi quái quỷ nào đó cứu người!
Hà Tịch đã chờ ba giờ, cảm giác hưng phấn được cứu vớt thế giới bay biến, cô ngáp một cái, vuốt con mắt chua xót, hỏi trong lòng, "Còn bao lâu nữa?"
Vừa dứt lời, trước mặt cô xuất hiện một màn hình trong suốt, bên trên hiện mấy chữ:
【Ba phút.】
Hà Tịch nhịn cơn buồn ngủ, tựa tường tiếp tục chờ đợi.
Hệ thống kêu cô đi cứu người, không ai khác là nhân vật phản diện của cuốn tiểu thuyết này, Lục Cửu.
Trong tiểu thuyết, Lục Cửu là người đặc biệt. Quân nhân, nhiệm vụ lần này bị thương, được nữ chính Phó Dịch Hoan cứu giúp. Lục Cửu gia thế phi phàm, nhưng bản thân Lục Cửu tương đối lạnh lùng, hai mươi bảy tuổi còn chưa từng nói chuyện yêu đương, Lục gia vẫn luôn sốt ruột chuyện hôn sự của anh, vừa lúc xuất hiện một ân nhân cứu mạng, vốn liếng Phó gia cũng tốt, hai nhà đính hôn cho bọn họ.
Phó Dịch Hoan vốn thầm mến Lục Cửu tuấn mỹ phi phàm, tự nhiên không có ý kiến. Mà Lục Cửu thì sao, dù anh không thích Phó Dịch Hoan, nhưng cũng không có người trong lòng, không muốn để người trong nhà lo lắng, đồng ý.
Ban đầu, Phó Dịch Hoan thích Lục Cửu, cô ta tin tưởng chân thành không dời, sớm tối có thể hòa tan cục băng Lục Cửu. Nhưng Lục Cửu trước giờ lạnh lùng, nghề nghiệp đặc thù, hai người chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, đến tay còn chưa từng nắm, Phó Dịch Hoan không chịu nổi nữa, một lần say rượu, ngoài ý muốn phát sinh quan hệ với nam chính Cố Nhất Minh, bắt đầu bị cuốn hút, trở thành một trong hậu cung của Cố Nhất Minh.
Đúng rùi đó, là một trong. Đây là truyện ngựa đực trong làng giải trí, chủ yếu viết trạch nam Địa Cầu ngoài ý muốn xuyên qua thế giới song song, dựa vào công cụ tìm kiếm trong đầu lăn lộn ở giới giải trí, thuận tiện thu phục hậu cung.
Truyện ngựa giống mà! Nên thiết lập một nhân vật phản diện phi thường hoàn mỹ để đánh lộn, thể hiện nhân vật chính như trâu như bò! Lục Cửu được thiết lập gia thế hoàn mỹ, tướng mạo hoàn mỹ, năng lực hoàn mỹ... Cho nên anh trở thành nhân vật phản diện.
EDIT: Morticia.
Trong tiểu thuyết, sau khi Lục Cửu phát hiện vị hôn thê Phó Dịch Hoan có quan hệ không đứng đắn với Cố Nhất Minh thì đưa ra đề nghị giải trừ hôn ước.
Chuyện này cực kỳ bình thường! Cô có người yêu rồi, tôi thành toàn cho mấy người là được? Nhưng não Phó Dịch Hoan không được bình thường, cô ta cảm thấy bản thân yêu lâu như thế, bỏ ra nhiều như thế, đổi lại một câu ly hôn từ đối phương, điên mất, phảng phất như nhận hết thiẹt thòi từ thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!