TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thẩm Dục đẩy Sở Nhiên đi vào sảnh tiệc, ánh mắt những người ở đây mang đủ thứ cảm xúc phức tạp nhìn chằm chằm hắn làm y thấy thật muốn móc hết chúng xuống.
Thái Hồng chết tiệt, khi không chọn bộ đẹp như vậy làm gì.
Mắt nhìn thấy Thược Diễn và Sở Tiêu Tiêu chuẩn bị cùng những người khác tách ra thì Sở Nhiên lên tiếng gọi hai người lại "Trước đi cùng anh."
Sở Tiêu Tiêu vốn cảm thấy mình không nên tham dự bữa tiệc này, cô làm nghề đó, tiếp qua vô số người, trong số những người tại đây ít cũng có bốn năm người có thể nhận ra cô.
Nhưng vì Sở Nhiên muốn cô cùng đến nên cô đến, Thái Hồng cũng cho cô một bộ vái rất đẹp, còn nói với cô "Là em gái của Nhiên ca tuyệt không thể làm xấu mặt anh ấy".
Cô thấy không sai, vốn muốn cùng Thược Diễn ngại phiền tránh đi, nhưng không ngờ hắn lại muốn cô đi cùng.
Hai tay run run xoắn chặt làn váy màu lam, Sở Tiêu Tiêu rụt rè nói "Anh...!em...!em cảm thấy..."
Đột nhiên giọng nói Sở Nhiên trở nên lạnh nhạt "Sở Tiêu Tiêu, sự cao ngạo vốn có của em đâu rồi."
Giọng cô im bật, mặt cúi gằm xuống không dám ngửng lên, đúng vậy, sự cao ngạo của cô đâu rồi, bây giờ cô không giống trước, dù là một người thường nhưng cô có một người anh, anh cô là nhân loại mạnh nhất.
Cô không thể làm anh mất thể diện được.
Giọng nói của Tiểu Thanh như vang lên bên tai cô ưỡn ngực, thẳng lưng, bước đi thật chậm rãi từ tốn và nhớ...!hãy từ trên cao nhìn xuống họ, để họ cảm thấy em thật sự là một công chúa, không phải một kẻ hèn mọn.1
Sở Tiêu Tiêu vốn rất xinh đẹp, cô hợp với dáng vẻ kiêu ngạo bất tuân hơn là dáng vẻ tự ti rụt rè, lại một lần nữa làm một cô gái cao ngạo trong quá khứ, cô lại bừng sáng.
Sở Nhiên cười khẽ nói "Rất tốt, hãy để những kẻ coi rẻ em tự coi rẻ bản thân mình."
Bốn người bọn họ cùng đi về phía trước, Thẩm Dục hơi cúi thấp đầu nói nhỏ bên tai hắn "Em tốt với cô ấy như vậy, anh rất không vui, anh muốn ăn giấm."
Nghe y nói Sở Nhiên có chút buồn cười nói "Cần em gọi phục vụ cho anh một ly giấm không?!"
Thẩm Dục nghe hắn trêu chọc mình thì cười khẽ nói "Anh đột nhien cảm thấy không cần nữa đâu."
Bàn tay trắng nhợt lộ rõ từng khớp xương vỗ lên mu bàn tay y, giọng nói man mát như gió thu "Nhưng em cũng đành chịu, không mang theo vài vì sao sáng em sợ anh quá sáng, sẽ bị chú ý."
Đôi mắt Thẩm Dục vui vẻ đến híp lại, hóa ra em cũng để ý đến anh.
Bọn họ thì thầm qua lại vài câu thì có một người đàn ông trung niên hơi lùn cùng với năm sáu người nam có, nữ có, lớn có, nhỏ có đi về hướng bọn họ.
Người đàn ông kia cười đến không thấy cả mắt, gã giơ tay định bắt tay cùng Sở Nhiên nhưng bị Thẩm Dục trước một bước túm lấy, qua loa lắc lắc vài cái cho có.
Giương mặt gã trung niên hơi cứng đờ rồi lại khôi phục tươi cười như cũ, gã tự giới thiệu "Tôi là Lương Nhân, Trưởng căn cứ tỉnh Z.
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Mạt Thế Vương Triều Của Ta tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Mạt Thế Vương Triều Của Ta, truyện Trọng Sinh Mạt Thế Vương Triều Của Ta , đọc truyện Trọng Sinh Mạt Thế Vương Triều Của Ta full , Trọng Sinh Mạt Thế Vương Triều Của Ta full , Trọng Sinh Mạt Thế Vương Triều Của Ta chương mới