TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lướt qua toàn Tử Thành hoang vu, Thẩm Tư Niên tiếp tục hướng tới núi Môn Hành mà đi, càng đi đến gần thì cảnh tượng xung quanh nhuốm mùi tử khí, có vẻ vô cùng áp lực, dường như ngay cả việc hô hấp ở chỗ này cũng bắt đầu trở nên khó khăn. Xung quanh núi Môn Hành tựa hồ đã biến thành tử địa, không còn có bất kỳ sinh linh nào nữa.
Thẩm Tư Niên đứng ở chân núi, ngước mắt nhìn thoáng qua, tựa hồ nhìn xuyên qua tầng tầng mây đen chính là bản thể của nàng. Ánh mắt Thẩm Tư Niên kiên định, mặc kệ là thế nào trước mắt cứ đi lên đỉnh núi rồi nói sau.
Nhưng mà, chờ Thẩm Tư Niên đi đến đỉnh núi Môn Hành, sắc mặt lại biến đổi, ở đây căn bản không phải là mây đen mà là nghiệt hải hình chiếu.
Ma khí cuồn cuộn, Thẩm Tư Niên trố mắt một lát, rồi sau đó đột nhiên ý thức được đây là một vòng tròn, xung quanh người đều đã bị ma khí bao phủ. Mặt Thẩm Tư Niên hơi trầm xuống, mục đích của nơi này là gì, đáng giá dùng mạng người của cả một tòa thành để hiến tế sao?
"Cắt."
Cảnh quay tạm dừng một lát, Tô Duyệt Cẩn đi vào trong, tùy ý tìm một chiếc ghế dựa nghỉ ngơi, chưa được bao lâu thì đã nhận được tin nhắn của Lâm Không Thanh, nói là vừa nhận được thư mời đi thảm đỏ của lễ trao giải Kim Tùng, cho nên muốn hỏi cô xem có yêu cầu gì đối với lễ phục hay không.
Tô Duyệt Cẩn chỉ trả lời hai chữ, "Không có."
Cũng không biết có phải bởi vì thái độ không chút để ý của Tô Duyệt Cẩn mà không nói nên lời hay không mà Lâm Không Thanh cũng không phản hồi, qua nửa ngày, mới trả lời. "Được rồi, chuyện lễ phục em không cần lo chị sẽ xử lý tốt."
Tô Duyệt Cẩn chỉ đại khái nhìn lướt qua rồi liền đem chuyện này vứt ra sau đầu, cô đã sớm qua cái thời chỉ bởi vì chuyện đi thảm đỏ mà trở nên khẩn trương.
Chờ đến buổi tối, Lâm Không Thanh lại bởi vì chuyện đi thảm đỏ mà lần nữa tìm đến Tô Duyệt Cẩn, "Đại tiểu thư, em định đi thảm đỏ cùng ai?"
"Không phải đã thống nhất sẽ đi cùng người bên đoàn phim sao?" Tô Duyệt Cẩn chợt vừa nghe vấn đề này liền sửng sốt một chút.
"Nam nữ chính đi cùng nhau, em đi xem náo nhiệt hay gì? Chị nói này đại tiểu thư, em sẽ không định đi một mình đó chứ?"
Tô Duyệt Cẩn trầm mặc, tức giận rồi, côn vốn là muốn đi cùng lá con, nhưng lại quên mất việc này. "Không có việc gì, em có thể đi cùng Tần tổng chị ấy cũng muốn tham dự."
Lâm Không Thanh vốn muốn phản bác, nhưng nghiêm túc mà nói, Tần tổng của chúng ta vốn là sếp của Tô đại tiểu thư, như vậy thì hình như cùng nhau đi thảm đỏ cũng không có gì đáng nói? "Nhưng thứ tự đi thảm đỏ của hai người không giống nhau?"
"Có thể Tần tổng sẽ đi cùng lượt với em." Tô Duyệt Cẩn trả lời gần như ngay lập tức.
"...... Em hỏi qua Tần tổng chưa?"
"Còn chưa, chị cảm thấy cô ấy không muốn sao?"
"...... Chị sai rồi."
Chuyện đi thảm đỏ cứ như vậy rất nhanh đã được quyết định xong, đến nỗi ý kiến của Tần Liễm Vi thì sau này Tô Duyệt Cẩn hỏi, kết quả cũng không khác dự đoán trước đó, nhân tiện chuyện lễ phục cũng cùng nhau giải quyết.
Quá trình《 Cô thành 》 vẫn cứ như thế tiến hành rất thuận lợi, chẳng qua gần đây Tần Liễm Vi không có thời gian tới thăm ban, chỉ có thể tranh thủ thời gian buổi tối mà nói mấy lời âu yếm với Tô Duyệt Cẩn, Tô Duyệt Cẩn bị cô nói đến có chút chịu không nổi, trong lòng nhớ thương đến cực điểm, cô muốn gặp chị ấy, rất muốn rất muốn gặp chị ấy.
Thời gian trôi đi, rất nhanh đã đến ngày đi thảm đỏ của lễ trao giải Kim Tùng, 《 Cô thành 》 tất nhiên vẫn chưa quay xong, bởi vậy Tô Duyệt Cẩn phải xin phép nghỉ quay với đoàn phim để tham gia.
Sáng sớm cùng ngày, Lâm Không Thanh rời khỏi đoàn phim trực tiếp đi đến nhà Tô Duyệt Cẩn. Trên đường, Lâm Không Thanh nhịn không được ngoái đầu lại nhìn Tô Duyệt Cẩn, mở miệng hỏi: "Tô đại tiểu thư, không mang theo Chu Thuyền sao?"
"Không cần, Tần tổng...... Công ty có chuẩn bị, để cô ấy nghỉ ngơi đi." Tô Duyệt Cẩn không chút để ý mà mở miệng.
Lâm Không Thanh dừng một chút, ngay lúc đang chuẩn bị mở miệng, liền nghe Tô Duyệt Cẩn nói, "Lát nữa chị đưa em đến đó xong thì cũng trở về nghỉ ngơi đi."
"Không cần chị giúp em......" Lâm Không Thanh vừa nói ra mấy chữ, liền biết được quả thật không cần, vì thế liền sửa, "Ân...... Có Tần tổng thì chị yên tâm rồi, chính là...... cái kia...... hai người nhớ chú ý một chút, đừng biểu hiện quá mức thân mật......"
"Bây giờ chị liền có thể chuẩn bị mua hot search về tình chị em cảm động thấu trời xanh được rồi đó." Tô Duyệt Cẩn liếc mắt nhìn Lâm Không Thanh một cái, mở miệng trêu chọc.
Lâm Không Thanh sâu kín nhìn về phía Tô Duyệt Cẩn, "Tổ tông của tôi ơi, em giữ lại cho chị mấy cọng tóc đi, chị sắp hói rồi này."
Tô Duyệt Cẩn cười khẽ một tiếng, "Nói giỡn thôi, chị không nhiều thì cũng ít mà tin tưởng hai người tụi em chứ? Thật sự không được thì chị chuẩn bị trước xíu là được rồi...."
Lâm Không Thanh liếc Tô Duyệt Cẩn một cái, "Chị không tin."
"Bình thường các cặp đôi yêu nhau sẽ không công khai trước mặt công chúng, huống hồ chi còn ấp ấp ôm ôm nhiều như thế, chị tin em đi, không ai nghĩ vậy đâu?" Tô Duyệt Cẩn thật sự không hiểu Lâm Không Thanh đang lo lắng cái gì.
Lâm Không Thanh thở dài, "Hiện tại em vẫn chưa có vinh quang gì lại đang có quan hệ với Tần tổng, ai biết những người đó sẽ nói cái gì. Giống như chỉ cần dùng một câu, một tiền liền có thể bị che giấu được rồi, chị không muốn nghĩ thêm về tình huống này nữa đâu."
Tô Duyệt Cẩn sửng sốt một chút, một lát sau nhẹ cong khóe miệng, "Chị Lâm, vinh dự chung quy là vinh dự, sẽ không bởi vì vài câu chửi bới mà phai màu."
"Chị biết, chỉ là......" Lâm Không Thanh nhíu mày, dừng một chút, lại nói tiếp, "Chỉ là chị nghĩ một vòng thì sẽ đi vào ngõ cụt, thôi em không cần để ý đến chị."
Tô Duyệt Cẩn chớp chớp mắt, nói tiếp: "Chị Lâm, yên tâm, chẳng qua chỉ là chiều gió dư luận mà thôi, một khi có đối tượng khác thì chị sẽ liền nhanh chóng bị lãng quên mà thôi, bởi vì thế giới này vĩnh viễn sẽ không thiếu đề tài để người ta dựng chuyện. Ít nhất, cũng không phải không có đường lui."
"Tô đại tiểu thư của tôi ơi, không có ai đi khuyên người khác như em vậy đâu?" Lâm Không Thanh nghẹn họng, trừng mắt Tô Duyệt Cẩn mở miệng, cô còn chưa kịp nghĩ cách ứng đối với dư luận như thế nào thì đại tiểu thư đã suy nghĩ đường lui rồi, đây không phải "Vua chưa vội mà thái giám đã vội"?
"Trọng điểm chẳng lẽ không phải để chị yên tâm sao?" Vẻ mặt Tô Duyệt Cẩn vô tội.
Mặt Lâm Không Thanh xanh trắng liếc Tô Duyệt Cẩn một cái, "Em muốn làm chị yên tâm sao? Em đang muốn làm chị nổi khùng lên thì có."
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Sau Bạch Nguyệt Quang Hôn Ta tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Sau Bạch Nguyệt Quang Hôn Ta, truyện Trọng Sinh Sau Bạch Nguyệt Quang Hôn Ta , đọc truyện Trọng Sinh Sau Bạch Nguyệt Quang Hôn Ta full , Trọng Sinh Sau Bạch Nguyệt Quang Hôn Ta full , Trọng Sinh Sau Bạch Nguyệt Quang Hôn Ta chương mới