TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cô đi cùng Thùy Liên về nhà em ấy , căn nhà rộng lớn sạch sẽ.
Người hầu cúi chào , Ngọc Dao nhìn qua mỉm cười với cô
" Để chị đi chuẩn bị "
Cô kinh ngạc hỏi
" Chị nấu sao ? "
" Phải ! Chị thường xuống bếp thì Phong ca mới ăn được vài miếng "
Ngọc Dao khó xử nói , cô gật nhẹ đầu.
" Chị cần em phụ gì không ? "
" Không cần ! Em ngồi đó chơi với Liên nhi đi "
Ngọc Dao nói rồi đi vào trong , cô ngồi xuống ghế , Thùy Liên chạy lại
" Chị ! Chị có phải người đã theo đuổi anh họ không ? "
Cô hơi sững sờ , sau đó cười nhẹ
" Trước thì phải ! Giờ thì không "
Hắn nghe xong âm trầm mặt mài , đặt ly trà trên bàn kéo cô lại.
" Giờ là anh theo đuổi em ấy "
Cô nhíu mày muốn thoát ra khỏi vòng tay hắn , nhưng không thể.
Thùy Liên bĩu môi
" Anh họ ! Anh cũng quá đáng lắm.
Khi trước người ta theo đuổi thì anh hất hủi , còn bây giờ chị ấy không cần tình cảm đó nữa thì anh lại níu kéo.
Em thấy hay anh buông tha cho chị ấy đi "
Đôi mắt hắn mang theo cỗ hơi lạnh giá , Rezin từ ngoài đi vào giải vây cho Thùy Liên
" Kệ anh họ con đi.
Con còn nhỏ thì hiểu cái gì ? "
" Xì ! "
Thùy Liên hất mặt , cô thoát ra khỏi vòng tay hắn.
Đứng lên ra vườn hoa , hắn lạnh lùng đi theo níu kéo tay cô
" Tuyết nhi ! Em phải nghe anh giải thích "
" Còn gì cần nói sao ? "
Cô quay qua nhìn vào hắn , đôi mắt lạnh nhạt.
Hắn nắm chặt tay cô
" Anh ...!"
" Không cần nói gì hết ! Phong ! Tôi cứ nghĩ mình rất hiểu anh , nhưng không ngờ tôi đã sai từ khi bắt đầu.
Giờ mọi chuyện đã như vậy , hãy để nó kết thúc trong êm đẹp.
Có được không ? "
Hắn ngẩn người , hàng mi hạ xuống
" Anh không phải muốn giấu em ! Vì lúc trước anh ...!"
" Cũng phải ! Khi trước anh và tôi nói chuyện một ngày chưa tới 10 câu.
Tôi không muốn biết gì thêm nữa "
Cô muốn rút tay bỏ đi , hắn kéo cô lại ôm vào lòng.
Giọng nói trầm khàn mang theo hối hận
" Lúc trước là anh sai , em thật sự không thể tha thứ cho anh ? "
Cô đôi mắt mang theo đượm buồn , sau đó lạnh nhạt đẩy hắn ra.
Quay người đi
" Không thể "
Hắn nhìn theo bóng lưng cô , bàn tay siết chặt nói vọng đến
" Ông trời cho anh trở lại , tức là muốn cho anh thêm cơ hội nữa.
Bằng mọi giá anh cũng phải khiến em tha thứ cho anh "
Cô trở vào trong , Ngọc Dao đã nấu xong đồ ăn bày trên bàn.
Cô mỉm cười ngồi xuống
" Chị nấu trông ngon quá "
" Em quá khen "
Cô cười nhẹ , hắn cũng vào tới ngồi xuống cạnh cô.
Mọi người bắt đầu dùng bữa , hắn gấp thức ăn cho cô.
Cử chỉ ân cần , Rezin cầm lòng không được hỏi
" Phong ! Cháu định sẽ cưới ai ? Ta nhớ không lầm thì hình như cháu có hôn ước với Phượng gia "
" Cưới em ấy "
Hắn dứt khoát nói , Rezin gật gật đầu
" Vậy sao ! ...!"
Cô lạnh lùng liếc qua hắn , nói
" Cưới em gái cháu "
Hắn trầm mặt lại , Rezin hiểu được đôi chút cũng không nói nữa mà ăn cơm.
Thùy Liên lanh chanh không bỏ qua ...!
" Em gái chị tốt không ? "
" Tốt ! Em ấy rất ngoan "
_________________
" Ách xì ...!"
" Em sao vậy ? Cảm à ? "
Evit lo lắng hỏi Y Nhu , cả hai đều mặc những bộ đồ bông ấm áp.
Không khí lạnh lẽo , Y Nhu cười nhẹ lắc đầu
" Không ! Chắc có ai nhắc em "
" Ở Trung quốc thời tiết lạnh lẽo.
Em lại cùng anh qua đây thăm dò tin tức của tiểu Hạo ...!"
Evit khó xử nói , Y Nhu lắc đầu
" Em chịu được ! Em muốn thấy em trai an toàn "
" Thằng nhóc mặt băng đó thật có phước khi có hai người chị như vậy "
Evit cảm thán , Y Nhu mỉm cười dịu dàng.
Bước đi trên phố , khắp con đường đầy người qua lại.
Ai nấy đều mặc những bộ quần áo rất dày , Evit nhìn Y Nhu quan tâm
" Hay chúng ta về nghĩ ngơi trước ? Cũng đi cả buổi rồi mà "
" ...!Ừm "
Y Nhu gật đầu , cơn gió thổi qua làm tung bay những lọn tóc dính lên gương mặt trắng mịn màng.
Evit đưa tay vén tóc cho Y Nhu , dịu dàng khom lưng
" Em lên đi ! Anh cõng em "
" Hử ? Nhưng ...!"
" Yên tâm ! Anh từng học võ.
Thân thể rất mạnh , cõng một cô gái yếu duối thì có là gì "
Evit cười nói , Y Nhu đỏ mặt bước đến cho Evit cõng.
Cả hai bước đi trên phố , cùng về nhà ...!
_________________
Sau khi ăn xong cô tạm biệt mọi người , cùng hắn trở về.
Thùy Liên vẫy tay
" Chị ! Mai em đến gặp chị "
" Ừ "
Cô mỉm cười gật đầu , ngồi vào ghế bên cạnh hắn.
Lạnh nhạt
" Đưa tôi đến bệnh viện "
Lưu Nhân liếc qua kính chiếu hậu , thấy gương mặt hắn đằng đằng sát khí.
Sau đó cũng nhấn ga chạy đi ...!
Trong nhà , Ngọc Dao nhìn theo chiếc xe.
Đôi mắt ánh lên sương lạnh quay đi lên phòng.
Mở điện thoại
" Có chuyện gì ? "
" Dao Dao ! Cậu phải giúp tớ "
" Khỏi cần nói ! Tôi biết rồi "
Tiếng nói bên đầu dây kia là một giọng nữ , Ngọc Dao ngồi xuống ghế.
Cầm ly rượu vang trên tay
" Vậy cậu mau nghĩ cách giúp tớ "
" Hàn Như Yên ! Cậu quá ngốc , tại sao lại để Phượng Tinh Tuyết nắm giữ bí mật của mình ? "
" Tớ ...!tớ không biết.
Là do cái tên khốn Lăng Triệt đó.
Không biết hắn làm cái quái gì mà để lộ thông tin và những tấm ảnh đó.
Cậu mau nghĩ cách "
" Ông già kia biết chưa ? Dù sao ông ta cũng là người phái cậu đi quyến rũ Diệp thiếu còn gì ? "
Ngọc Dao lạnh lùng , Hàn Như Yên gấp gáp
" Tên khốn Lăng Triệt không chịu nói giúp tớ.
Nhưng lão già đó chắc biết rồi ...!"
" Hử ? Vậy sao ông ta không phái người tới ? Dù sao cậu cũng là người của ông ta "
Ngọc Dao nhếch môi , mân mê ly rượu trên tay.
" Đủ rồi ! Cậu có giúp hay không ? "
Hàn Như Yên mất kiên nhẫn , Ngọc Dao tỏa ra khí chất lạnh giá
" Được ! Dù sao tôi cũng không ưa Phượng Tinh Tuyết "
" À ha ! Cũng phải , cậu vốn thích Phong thiếu mà ...!"
" Câm mồm ! Cấm gọi tên anh ấy "
Ngọc Dao quát lên , Hàn Như Yên giọng nói khinh bỉ
" Chuyện gì liên quan đến người trong lòng cậu là đều nổi giận đề phòng như cọp cái vậy "
" Hiện họ đang xích mích.
Là thời cơ tốt để chúng ta ra tay.
Sắp tới tôi sẽ mời Phượng Tinh Tuyết đến dự tiệc.
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh, truyện Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh , đọc truyện Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh full , Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh full , Trọng Sinh Trở Lại Chỉ Để Hận Anh chương mới