Harry ở dưới ánh
mắt chăm chú của bà Pomfrey đạt được mười lăm phút thăm hỏi, cậu nhìn
thấy một bóng dáng quen thuộc ở bên cạnh giường của Snape, "Lily?"
Lily và Snape cùng nhìn về phía Harry, Lily nói: "Ít nhiều có cậu Harry, bằng không có khả năng Severus sẽ bị thương."
Harry ôm một đống lớn đồ ăn vặt đi đến, "Không có gì đâu Lily, Severus là bạn của chúng ta."
Sắc mặt của Snape khá hơn nhiều và môi của hắn cũng dần dần khôi phục huyết sắc, Harry cầm lấy một cái chocolate ếch nhét vào trong miệng của hắn
rồi cười tủm tỉm nói: "Bổ sung năng lượng."
Lily hẹn bạn cùng
phòng đi thư viện, xác định tình huống thân thể của Snape xong thì cô
nàng tạm biệt với hai người họ rồi rời đi.
Harry tự giác ngồi
xuống trên giường bệnh của Snape, hỏi: "Severus, hai ngày này tại sao
không có nhìn thấy cậu ở Đại Sảnh Đường vậy?"
Mái tóc dài hơi dầu mỡ của Snape rũ ở hai bên má, Harry thấy không rõ vẻ mặt của hắn, một
lát sau Snape mới mở miệng nói: "Có lẽ cậu đi quá trễ, tôi rời đi tương
đối sớm."
Harry, người mỗi lần đều đến vào lúc sắp hết giờ ăn ở
Đại Sảnh Đường bừng tỉnh đại ngộ, "Trách không được, lần sau mình sẽ
tranh thủ đi Đại Sảnh Đường sớm một chút."
Harry nhìn khuôn mặt
ốm yếu tái nhợt của Snape sắc mặt vàng như ánh nến do suy dinh dưỡng,
thở dài rồi nói: "Severus, cậu quá gầy, cậu nên ăn nhiều một chút."
Snape ngẩng đầu lên nhìn Harry, trong đôi mắt màu đen kia của hắn có tia sáng lấp lánh, Harry cảm thấy nó hơi giống hắc diệu thạch vì vậy cậu thuận
miệng nói ra, "Severus, có người từng nói qua đôi mắt của cậu rất xinh
đẹp không?"
Không nghe thấy được câu trả lời Harry hô một tiếng, "Severus?"
Snape giống như vừa mới hoàn hồn lại vậy, giọng nói trầm thấp của hắn vang
lên, "Tôi đã biết Harry, ngòi ra tôi cảm thấy cậu cũng béo hơn tôi chút
nào."
"Không có người nào từng khen đôi mắt của tôi, cậu là người đầu tiên."
"Nhưng tôi cảm thấy đôi mắt của cậu mới là xinh đẹp nhất, giống như hồ nước xanh biếc, rất đẹp."
Harry mỉm cười cong đôi mắt lên, cậu cảm giác gương mặt của mình đều nhiễm độ ấm, "Cảm ơn cậu Severus."
"Trò Potter, đã mười phút rồi người bệnh cần nghỉ ngơi!" Giọng nói của bà
Pomfrey vang lên ở bên tai Harry, Harry lập tức nhảy xuống từ trên
giường của Snape.
Cậu thè lưỡi với cậu bé ở trên giường, nói: "Severus nghỉ ngơi thật tốt nha, ngày mai gặp lại."
Giọng nói duy nhất trong Bệnh Thất biến mất, trong căn phòng lại lần nữa yên
tĩnh trở lại, Snape nhìn đồ ăn vặt rải rác ở trên tủ đầu giường và khóe
miệng cong lên một độ cung nhỏ.
Sau khi Harry ra khỏi Bệnh Thất
thì một đường đi thẳng đến Đại Sảnh Đường, ngoại trừ Remus thì ba người
đã ngồi ở trên bàn dài, Harry đi qua chỗ họ và ngồi xuống James lập tức
đem bánh cá chiên để vào trong đĩa của em trai.
"Remus có nói khi nào thì cậu ấy trở về không?" Harry hỏi.
James chưa đặt dao nĩa xuống và nói, "Không có."
"Được rồi." Harry nhún nhún vai và bắt đầu cắt bánh cá ở trên đĩa.
Bữa tối ở Hogwarts vẫn rất phong phú như cũ, bàn dài nhà Gryffindor vĩnh
viễn náo nhiệt như vậy trái lại bàn dài nhà Slytherin vẫn luôn rất yên
tĩnh, yên yên tĩnh tĩnh ngay ngắn trật tự, giống như ở trước mặt bọn họ
là một phần bài thi chứ không phải là đồ ăn thơm ngon.
Harry chọc chọc siro ở trên bánh, nhớ lại cảnh Snape thường xuyên trầm mặc ngồi ở
trên bàn dài nhà Slytherin, cậu chậm rì rì mở miệng nói: "Bộ Slytherin
nói chuyện khi ăn cơm thì sẽ bị con mực to lớn ăn họ sao?"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!