Trương Triết Hạn thật sự cảm thấy tính cách của Cung Tuấn rất dễ gần, là người chân thành. Hai người bàn bạc trên WeChat đã thống nhất được
chiến lược ban đầu rồi.
Trương Triết Hạn chẳng hề lo lắng gì cả, toàn tâm toàn ý chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi vào đoàn.
Phim đam cải, vốn dĩ cũng không giống với phim ngôn tình truyền thống, không cần phải luôn tạo ra một bầu không khí quan tâm chăm sóc - yêu thương
chiều chuộng ngọt ngào.
Hai tên đàn ông to xác, quần chúng cũng không thích ứng kịp.
Trương Triết Hạn không muốn sức hấp dẫn đặc trưng nhiều năm của mình sẽ rơi
vào tay Cung Tuấn, quay xong hai người vẫn có thể giữ mối quan hệ anh em bình thường, đừng ầm ĩ tới mức khó coi cả đời không qua lại với nhau là được rồi.
Cung Tuấn sẵn sàng phối hợp đúng là chuyện hiếm có,
Trương Triết Hạn tin rằng Cung Tuấn cũng sẽ không đòi hỏi được chiều
chuộng giống như các nữ chính trước đây.
Cho đến khi chính thức vào đoàn, Trương Triết Hạn mới đột nhiên phát hiện, hình như tình huống này so với quá khứ...... hơi khang khác nhỉ.
Lần này, anh mới là đối tượng được chăm sóc.
Cung Tuấn giúp anh cầm ô, lấy đồ, chuyền nước, máy điều hoà luôn hướng về phía anh.
Trương Triết Hạn thầm nghĩ, cảm giác này cũng mới mẻ quá đấy chứ.
Đến quay ngoại cảnh, bắt gặp trạm tỷ đang chụp ảnh ở đằng xa, Cung Tuấn vỗ
vỗ vai Trương Triết Hạn, chỉ về phía trước nói cho anh biết, cái tay kia đặt trên vai anh mãi, chụp xong rồi cũng không buông xuống, vẻ mặt của
hai người thoải mái tươi cười nhìn về cùng một hướng.
Ảnh chụp hôm ấy xuất hiện trên siêu thoại Tuấn Triết, đầy ảnh xứng đôi vừa lứa.
Hai trợ lý mỗi người cầm một chiếc ô, Cung Tuấn nhận lấy ô từ trợ lý của
Trương Triết Hạn, bảo che một chiếc là đủ rồi, để hắn giữ cho. Biết
Trương Triết Hạn sợ nóng, trong tay còn cầm chiếc quạt đạo cụ liên tục
quạt về phía Trương Triết Hạn. Khi không thể che ô, Cung Tuấn sẽ giơ cao quạt lên che trước trán Trương Triết Hạn, cung cấp thêm cả dịch vụ "dựa cột".
Trương Triết Hạn lướt siêu thoại nhìn thấy một chùm ảnh
sắp xếp vô cùng tinh tế, cảnh quay phơi nắng ngay dưới ánh mặt trời, đạo diễn kêu ngừng một lát, cả người anh nóng đến mất lực, đầu gối nhũn ra
lung lay như sắp ngã...... Cung Tuấn liền giống như cây tùng cây bách,
ưỡn ngực thẳng lưng, tà áo lụa lạnh lẽo phấp phới.
Thời điểm giơ tay dùng quạt che nắng cho anh, Cung Tuấn khẽ khàng nói: Anh dựa vào em nghỉ ngơi chút đi?
Cơ thể Trương Triết Hạn phản ứng còn nhanh hơn não, ngửa cổ dựa vào ngực
Cung Tuấn, hít thở cho mát để nghỉ ngơi, đứng một lúc lại nghiêng người
tìm tư thế thoải mái hơn, bả vai tựa vào người ta.
Cung Tuấn đưa tay hạ quạt xuống, chắn lấy gương mặt chỉ to bằng một bàn tay của Trương Triết Hạn, xoa dịu anh nói: Rướn cổ có mệt không, em chắn nắng cho anh, không ai thấy đâu.
Ơ? Lỗ tai Trương Triết Hạn nóng ran, anh nghiêng đầu sang, thái dương tựa
trên ngực Cung Tuấn, hận không thể cọ cọ mặt lên lớp vải lụa mát lạnh để hạ nhiệt. Cung Tuấn vô cùng ân cần, nhấc người tiến tới một bước, giống như dùng một tay nửa đỡ lấy eo Trương Triết Hạn để anh thoải mái dựa
vào.
Dựa một hồi lâu, Trương Triết Hạn dần trở nên biếng nhác,
thả lỏng trọng tâm cơ thể và sức lực của mình một chút, một giây đầu
tiên cảm nhận được thân hình Cung Tuấn hơi ngửa ra sau, có điều rất
nhanh sau đấy Cung Tuấn đã có thể vững vàng đứng thẳng lại.
Chà, khoẻ dữ.Trương Triết Hạn nghỉ ngơi xong rồi, bờ vai cố tình đè lên người Cung Tuấn, để xem liệu Cung Tuấn có thể đỡ nổi anh không.
Cung Tuấn đột nhiên buông lỏng ngã ra sau, Trương Triết Hạn cũng nghiêng
theo, sợ tới mức vội vàng xoay người giữ chặt lấy vai Cung Tuấn, hai
chân Cung Tuấn hơi dang rộng, nửa người dưới vững chắc không hề lung
lay, thẳng lưng khôi phục lại tư thế cũ, là cố ý trêu Trương Triết Hạn.
Ngược lại Trương Triết Hạn nhào đến, đâm sầm vào Cung Tuấn, ngực chạm ngực, hông chạm hông.......
Trương Triết Hạn cau mày, đôi mắt nai đáng thương long lanh ánh nước, cắn môi rít lên một tiếng, đau quá! Người anh em của anh vô tình đụng vào nơi nào của Cung Tuấn rồi, xương mu à, cứng thật!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!